Thôn trưởng nghe những cái đó không hiểu rõ lắm, sau đó nói muốn đến nhà Trần tú tài để mượn xe bò, Triệu Chí Dân khoát tay nói: "Thôi được rồi, hai ngày này chúng ta tự mình đi là được, trâu nhà hắn vẫn dùng để cày ruộng thì hơn, mấy bận này mọi người cũng bận rộn làm ruộng."
Bởi vì thôn Đào Hoa gần đường lớn cho nên vừa hay có một đường lớn nối thẳng lên trấn, những thôn dân muốn tiết kiệm một chút tiền bạc sẽ thức dậy từ lúc trời còn chưa sáng đi bộ hơn một canh giờ lên đó.
Triệu Chí Dân bước lại chỗ chiếc xe đạp Phượng Hoàng kiểu cũ kia trực tiếp ngồi lên, chân đạp nhẹ trên bàn đạp, hai lốp xe đạp lập tức lăn tròn, một đường đi ra ngoài, theo tốc độ đạp càng ngày càng nhanh của bàn chân tốc độ xe di chuyển cũng nhanh hơn.
Thôn trưởng nhìn thấy một màn này thiếu chút nữa đã ngã ngồi lên mặt đất, vật này vậy mà có thể chở người đi?
Trong nhận thức của thôn trưởng, nếu muốn chở đồ chở người thì phải có sức kéo của gia súc, vừa rồi nhìn thấy những thần vật kia đặt ở một bên cũng chỉ nghĩ là vật trang trí, không thể nào ngờ rằng tại sao vật này không có gia súc kéo đi mà lại có thể di chuyển?
Đôi mắt thôn trưởng sáng cả lên, ánh mắt dừng lại ở cái sọt phía trước xe và yên ngồi phía sau, nếu hai chỗ này cũng có thể đặt đồ vật, hơn nữa... tốc độ không bị chậm, chuyện này đối với thôn dân thôn Đào Hoa đang bị thiếu lực lượng của gia súc mà nói, đây quả thật là thần khí!
Thôn trưởng không hề có cái gọi là ý thức bản quyền lập tức thấy ngứa ngáy trong lòng, làm sao bây giờ, hắn muốn làm lại một cái giống vậy. Mặc dù không biết bánh xe đó làm bằng chất liệu gì, nhưng không biết có thể dùng bánh xe gỗ thay thế được không?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play