Triều đại Thiên Khải có đốt gạch nhưng không có xi măng, dân chúng bình thường khi xây nhà thường dùng bùn vàng pha loãng với cỏ trát đều lên tường, đợi đến khi gió thổi khô thì vào ở, nếu đến mùa mưa gặp phải mưa lâu ngày nhà bằng gạch đất liền dễ sụp đổ.
Thôn trưởng nghe thấy chỉ hiểu được ý trên mặt chữ hai từ "xi măng", những cũng không hiểu hoàn toàn. Nước và bùn trộn lại với nhau thì thành xi măng, nhưng rất khó để hiểu được làm sao từ xi măng có thể biến thành chuồng heo kiên cố như vậy. Bùn trộn với nước thì loãng ra, làm sao có thể chống lại mưa gió?
Triệu Hi cũng chỉ biết nguyên lý đại khái của xi măng, nhưng cụ thể làm ra như thế nào thì còn phải đọc sách tìm hiểu rõ hơn, nàng cười nói: "Thôn trưởng, chúng ta tranh thủ mùa hè làm ra xi măng trước khi mùa lũ đến, đến lúc đó mọi người tự xây nhà gạch sẽ không sợ bị sụp nhà nữa."
Thôn trưởng có chút giật mình, ngữ khí không nén được hưng phấn: "Đến lúc đó chúng ta cũng có thể được ở trong căn phòng như chuồng heo kia hay sao?"
Người nhà họ Triệu: "... đúng." Nói thì nói như vậy, nhưng lời của thôn trưởng nói nghe cứ cảm thấy quái quái chỗ nào.
Thôn trưởng bỗng nhiên cảm thấy thôn dân kia bị đánh bị thương cũng không phải là chuyện gì xấu, lời hứa hẹn của tiên nhân sao có thể là giả được? ha ha, phòng sụp hay lắm, tuyệt vời!
"Nghe nói người trong thôn của mọi người muốn đi chợ ở trấn trên đa phần là phải ngồi xe bò nhà Trần tú tài sao? Hai ngày nay hắn có đi lên trấn trên hay không? Lương thực nhà chúng ta sắp cạn kiệt rồi." Vương Tuyết Cầm chợt nhớ ra hỏi thăm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play