Chu Nguyên lúc này vừa mới xuống xe, Vương Tuyết Cầm cũng đồng thời trong tay xách theo một cái túi nhựa chứa đầy rác đi ra khỏi biệt thự. Hai người đụng mặt, ánh mắt Chu Nguyên dời xuống, rơi vào túi nhựa trong suốt Vương Tuyết Cầm cầm trên tay, bên trong túi nhựa truyền đến từng trận mùi hôi thối xông vào mũi.
Trong lòng Chu Nguyên lộp bộp một chút, hỏi: "Vị phu nhân này, trong túi này của ngài chứa vật gì?"
Vương Tuyết Cầm: "Một túi phân heo".
Vẻ tươi cười trên mặt Chu Nguyên nứt ra: "... Phân, heo?"
Chu Nguyên tại chỗ hóa đá, người này dùng túi quý chứa uế vật? Đây không phải là thứ dùng để đựng hương liệu quý sao?!
Đôi mắt nhỏ của Chu Nguyên nhìn thẳng vào vị phu nhân đang xách túi phân heo, gấp gáp đến độ mặt đỏ bừng tới mang tai: "Đây là túi quý kia mà, sao có thể dùng để chứa chất thải cơ chứ?"
Vương Tuyết Cầm đánh giá công tử mặc xiêm y hoa cổ, bên hông đeo túi nilon có chứa hương liệu, hắn hình như đang rất giận dữ. Nàng chợt nhớ ra chuyện lúc trước Lý thị nói tiểu công tử Chu gia đã mua lại túi nilon với giá tận hai mươi lượng.
Thì ra đây chính là vị công tử coi tiền như rác đó.
Túi nilon chỉ đáng giá hai đồng mà trả tận 20 lượng bạc, chắc hẳn vị này ở nhà được trưởng bối cưng như trứng đây.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play