Triệu Húc lại cười nói: "Hơn nữa, con chỉ đi ăn thọ yến của người ta thôi."
Trong lòng Vương Tuyết Cầm biết, nhưng vẫn không nhịn được thở dài.
Đến những lúc thế này nàng liền nhịn không được muốn mắng tiểu quản gia thiểu năng Đại Bảo kia, nếu không phải do nó bọn họ việc gì phải đến cổ đại chịu khổ như thế này? Đến thời điểm như thế này Đại Bảo liền có vẻ rất an tĩnh, rất thích giả chết.
Vương Tuyết Cầm có chút ăn không ngon, buông đũa trở về phòng nghỉ ngơi, chỉ bảo bọn họ để lại chút cơm cho Triệu Ngôn đang làm thí nghiệm ở trường y.
Triệu Chí Dân vỗ vỗ đầu Triệu Húc, đứng dậy trở về phòng chỉ nói một câu: "Cái khác không nói, chú ý an toàn, chúng ta ở nhà chờ hai người".
Triệu Húc trịnh trọng gật đầu: "Người yên tâm".
Triệu Húc lại nhìn về phía Triệu Hi: "Hi Hi, muội ở nhà nên làm gì thì làm, thi chung nên công bố thì công bố, ruộng nên thu hoạch vụ thu thì thu hoạch, đến lúc đó ca ca sẽ mang điện thoại di động theo, lúc nào cũng có thể liên lạc với nhà. Không phải muội muốn ăn cá quận Ba Thủy sao? Đến lúc đó ta sẽ mang cho muội ít hoa tươi bên đó".
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT