Nếu quận Đào Nguyên thất bại, bọn họ khổ tâm rèn luyện cố gắng hơn một năm đều phó cho nước chảy đi, mọi thứ đều thành bọt nước, toàn bộ đều đi tong. Đương nhiên Triệu Húc cho rằng chuyện này tuyệt đối không có khả năng.
Nhưng đến lúc đó dù là quận Đào Nguyên có thể đánh thắng quận Ba Thủy, cũng sợ là sẽ có thương vong không hề nhỏ.
Chiến tranh mà, làm gì lại không có người chết. Nhưng có thể tận lực giảm thiểu số người thương vong, tuy nói đều đang bán mạng cho bọn họ, nhưng làm gì có cha mẹ nào nỡ nhìn con mình một tay nuôi lớn phải chịu khổ đau như thế!
Sau khi rời khỏi thư phòng, Triệu Húc và Tiêu Thính Vân đầu tiên là đi đến quân doanh một chuyến để kiểm tra, lại bổ nhiệm vài đội trưởng lĩnh quân.
Đám người Trương Thọ cực kỳ hưng phấn, lúc đầu đông, bọn họ tính toán đâu ra đấy cũng chỉ có ba bốn ngàn tướng sĩ, đều có thể đánh cho những nghịch quân kia đỏ mắt gào khóc, huống chi hiện tại có nhiều huynh đệ như vậy, lại còn có nhiều trang bị vũ khí hoàn mĩ! Mà kẻ địch ngay cả một chút phòng bị cũng không có?
Trước kia bọn họ cũng không có quá nhiều ngựa, binh lính tướng sĩ hầu như đều đi bộ.
Hiện tại còn có thêm ngàn con tuấn mã do Hoàng công tử tới man di mua về, cộng lại có thể tạo thành một đội kỵ binh hơn ba ngàn, đừng nói là còn có bộ binh và pháo binh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play