Triệu Húc ở một bên nghe không nhịn được mà cười ra tiếng, nhất thời hấp dẫn ánh mắt của đám tù binh.
Phần tử ngoan cố kia nghe thấy tiếng cười, nhất thời giận tím mặt nói: "Ngươi cười cái gì?"
Không đợi bọn họ nói tiếp, Triệu Húc đã thẳng thắn nói: "Lời nói của mấy tên thủ lĩnh mang theo các ngươi đi tạo phản đánh trận quả thật rất đẹp, chờ đến khi bọn họ thật sự trở thành Hoàng đế hoặc là bá chủ một phương, các ngươi thật sự cảm thấy rằng hắn sẽ chia đều đất đai cho tất cả các nông dân sao?"
Ai học qua lịch sử đều biết một chuyện, người làm thủ lĩnh kêu gọi nông dân đứng dậy khởi nghĩa phần lớn là vì lợi ích của mình, có rất nhiều người sau khi khởi nghĩa liền trở thành địa chủ giàu có, địa vị chuyển biến, sau đó bọn họ có chia đều ruộng đất không? Có thể sao?
Vừa nghe thấy lời này, tên tù binh ngoan cố kia rõ ràng hơi sửng sốt, lời nói này quả thật có đạo lý.
Tên tù binh ngoan cố kia bỗng nhiên ngồi xuống đất gào khóc lên, nghẹn ngào hô to: "Ông trời ơi, chẳng lẽ dân chúng bình thường chúng ta muốn ăn một bữa cơm no muốn sống sót, cả đời đều không có cách nào làm được hay sao?"
Trương Thọ đứng bên cạnh Triệu Húc phản bác: "Đi theo tiên nhân là có thể ăn no."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play