Những hán tử này ai không phải là người xuất thân từ nông thôn chứ? Thái đội của họ đối với dân chúng đều rất tốt, nhưng chuyện làm cho đám Trương Thọ vô cùng khó chịu chính là tù binh!
Những tù binh này bị bắt sống trong khoảng thời gian này, trong mắt của đám hán tử như Trương Thọ tù binh chính là tù binh, tại sao lại còn phải để cho bọn hắn ăn ngày ba bữa chứ? Tuy nói bên trong không có thịt cá, nhưng vẫn có thể được ăn no nha.
Không chỉ được ăn no, còn không cho phép các quân sĩ tùy ý nhục mạ bọn họ.
Dựa theo suy nghĩ của bọn họ, mấy trăm tù binh này hai ba ngày mới cho một miếng cơm ăn, không để đói chết là được, cần gì phải cho bọn họ ăn no như vậy? Lãng phí thực phẩm.
Trương Thọ đen mặt nhìn đám tù binh trong doanh trại kia ăn ngấu nghiến, sau khi ăn xong còn cầm cái đĩa liếm điên cuồng, bộ dáng như quỷ đói hận không thể nuốt cả cái đĩa vào bụng.
Cũng chỉ có tiên nhân mới lương thiện như vậy, đổi lại là người khác, đừng nói đến ăn, sợ là còn phải chịu đựng nhục mạ.
Trương Thọ tới tìm Triệu Húc báo cáo tình huống: "Thuộc hạ cưỡi ngựa đi ra ngoài, lại dùng kính thiên lý nhìn về phía xa, không thấy bóng dáng của kẻ địch nào cả." Kính thiên lý chính là kính viễn vọng, là tiên nhân cho hắn mượn dùng, Trương Thọ vô cùng trân quý, dùng xong lập tức trả lại cho tiên nhân.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play