Hơn nữa câu chuyện về chăn bông của các tiên nhân, trong thành mới càng truyền lại càng trở nên thái quá, có người còn nói Vương Đại Trụ trở về thử đắp chăn bông một chút, đều bị nóng đến hôn mê bất tỉnh. Dân chúng đều là những người đã từng trải qua những đêm đông giá rét vô cùng khổ sở, cho nên biết được bị đông cứng bởi gió lạnh có bao nhiêu khó chịu.
Lần này dân chúng trong thành đều mang tiền đến xưởng bông, xếp hàng đặt cọc.
Hai ngày sau, Hoàng Khánh Quốc, cha của Hoàng Hiên, cũng mang theo số bông còn lại trở về, xưởng bông cân nhắc nếu có nhiều thì có thể chế thành áo bông dùng để chống lạnh.
Đến sang năm, có thể thử đi về phía tây Thục địa xem thử, dựa theo địa lý mà nói, phía tây Thục địa hẳn là sẽ có nông trường.
Ai cũng biết người thảo nguyên vừa biết nuôi dê lại còn có thể trồng ra bông chất lượng cao trên diện tích lớn, nhưng dù sao bên kia cũng cách bọn họ quá xa, vì thế không thể bỏ gần lấy xa. Đến lúc đó xem có thể thương lượng được với nông trường phía tây Thục địa hay không, trước sẽ thu mua lông cừu, như vậy mùa đông sang năm dân chúng cũng sẽ thoải mái hơn không ít.
Hoàng Hiên kiểm tra một lượt thân thể của phụ thân, phát hiện khóe miệng Hoàng Khánh Quốc có một vết máu, liền vội vàng truy hỏi: "Cha, khóe miệng người làm sao vậy?"
Hoàng Khánh Quốc khoát tay, bất lực nói: "Còn có thể thế nào? Trên đường trở về, ta gặp phải đám quân phản nghịch kia!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT