Dân chúng bình thường ở triều Thiên Khải nếu muốn qua được mùa đông, thì trong chăn của họ phải có các loại vải gai, tơ liễu cái gì giữ ấm được đều sẽ bị nhét vào, vì thế đây là lần đầu tiên họ được dùng bông vải.
Bởi vì là bông mới, chăn bông mới làm xong xong trắng như tuyết, còn phồng lên một chút, trông cực kỳ mềm mại.
Một người nào đó ở bên cạnh vây xem hồi lâu, hơn nữa còn đặt cọc trước, sau khi được cho phép tiến lên, liền cẩn thận sờ vào chăn bông kia, kinh ngạc nói: "Chăn này ấm áp quá, so với chăn ở nhà chúng ta còn ấm áp hơn nhiều."
Vương Đại Trụ lập tức vui mừng hớn hở mà trả nốt tiền, rồi mang chiếc chăn kia về nhà mình.
Lý thị mới vừa cho heo con trong chuồng heo nhà mình ăn xong, vừa về đến phòng liền nhìn thấy Vương Đại Trụ đang loay hoay trên giường.
Vương Đại Trụ vừa nhìn thấy thê tử trở lại, lập tức thần thần bí bí đóng kín cửa phòng, còn kéo nàng lên giường, ngữ khí có chút hưng phấn: "Phu nhân, nàng cũng mau lên đây thử chút ấm áp này đi."
Lý thị nhìn bên ngoài đang là buổi sáng mùa đông, da mặt có chút mỏng, lúc này hai má đỏ bừng gắt một cái: "Đang ban ngày ban mặt, ngươi định làm gì, thật không đứng đắn!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play