Tiêu Thính Vân không muốn phản ứng với hắn, chia con heo thành hai nửa, nhóm hộ vệ dựa theo sự chỉ huy của Triệu Hi đem nội tạng của con heo bỏ vào trong một cái chậu, sau đó lấy mỡ heo, chia hết số thịt thành các phần, ngay cả ruột già hắn muốn ném đi cũng bị Triệu Hi ngăn lại.
Triệu Hi nhìn con heo đã được xử lý xong vô cùng hài lòng, nàng vốn quen ăn thịt heo nhưng mấy ngày nay đều không được ăn mà chỉ có thể ăn thịt dê, trong lòng thật sự nhớ thương vô cùng.
Triệu Húc đeo tạp dề đi ra khỏi phòng bếp, Trương Thọ và những hộ vệ kia vừa nhìn thấy hắn thì lập tức đứng thẳng người, vừa hành lễ vừa đồng thanh hô: "Chào chỉ huy sứ!"
Triệu Húc đáp lễ, sau đó vớt một miếng thịt heo lớn từ trong chậu, cười nói: "Cũng coi như có thịt heo, vậy liền mang đi xào vài món ăn."
Đội hộ vệ kinh ngạc nhìn Triệu Húc, một nam nhân cao tám thước vậy mà lại đeo tạp dề hoa vào bếp nấu cơm, trong lòng càng thêm kính sợ. Tiên nhân người ta còn chịu bỏ mặt mũi xuống bếp nấu cơm, về sau bọn họ cũng phải học vào bếp phụ giúp cho mẹ và vợ.
Về phần thịt lớn chuẩn bị cấp đông, Triệu Hi suy xét đến việc số heo trong trang trại của Chu Nguyên đều có thể mang ra chợ rồi, sau này muốn ăn thịt heo cũng không khó nên dứt khoát chỉ để lại một nửa số thịt để cấp đông, một nửa còn lại thì đưa cho đầu bếp nấu cho đội hộ vệ ăn.
Triệu Húc nuôi một nhóm tư quân rất lớn và cung cấp một ngày ba bữa cho bọn họ, cho nên cố ý chọn mấy bà cụ tay nghề tốt và có nhân phẩm không kém đến làm phục vụ ở nhà ăn trong đội, nấu cơm cho quân binh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT