Lợn hắn nuôi, xuất chuồng.
Triệu Hi ngơ ngác nhìn một màn trước mắt, Chu Nguyên này... còn rất thành thật.
Một con heo nặng hai trăm cân, đừng nói đặt ở triều Thiên Khải thiếu thốn vật tư, dù có đặt ở thời hiện đại thì cũng mất chút tiền, nhưng hình ảnh lại có chút máu me.
Triệu Hi lấy lại tinh thần, bảo Tiêu Thính Vân mở cửa cho bọn họ, còn mình thì xoay người chạy về phía nội viện của biệt thự, vội vàng tìm một cái chậu nhựa sạch sẽ trong phòng bếp rồi chạy ra ngoài.
Lúc nàng quay lại, cửa sắt đã bị Tiêu Thính Vân mở ra, nàng vội vàng đưa chậu nhựa lên để hứng tiết heo. Tiết heo là thứ tốt, không thể lãng phí.
Chu Nguyên vỗ vỗ lên đầu con heo, không kìm chế được giọng điệu có chút khoe khoang nói: "Hi Hi tiên nhân, heo chúng ta nuôi để mang ra chợ bán, con heo này mới vừa giết một canh giờ trước nên vẫn còn tươi lắm."
Triệu Hi nghẹn họng, cuối cùng nói: "Vậy đa tạ."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT