Người xưa nói, sau đại nạn tất có đại dịch, nói không chừng dịch bệnh là do những lưu dân kia mang đến.
Huyện lệnh chợt nhớ tới dịch bệnh đậu mùa nổi lên vào mùa đông năm ngoái, huyện Đào Nguyên cũng đã chết không ít người, huyện lệnh rùng mình một cái.
Xong rồi, lại còn thăng quan phát tài? Đây là chuyện lớn chết người!
Nếu ôn dịch nghiêm trọng thì có khi phải loại bỏ hết, đốt nhà đốt làng đều là chuyện thường. Nếu lại giống như bệnh đậu mùa năm ngoái, nói không chừng toàn bộ người trong thành đều phải chết.
Huyện lệnh đi tới đi lui trong đại sảnh, đột nhiên trong mắt hiện lên một tia lạnh lẽo nói: "Đóng cửa thành trì mới lại cho ta, ai cũng không được ra vào!"
Quan sai kia kinh ngạc, vội nói: "Nhưng các tiên nhân cũng ở trong thành mới..."
Huyện lệnh cắn răng nói: "Nếu đã là tiên nhân há lại e ngại ôn dịch? Thân thể của bọn họ chính là tiên thể! Không sao đâu. Hẳn là tiên nhân cũng có thể hiểu được hành động này của chúng ta là vì để có thể cứu được nhiều dân chúng hơn, mỗi ngày chúng ta đưa chút cơm cháo đến là được."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT