Phải biết rằng tổng nhân khẩu của triều Thiên Khải cũng không nhiều tới hai trăm ngàn người, nhân khẩu ở mỗi châu mỗi huyện cũng không nhiều, nếu là một huyện lớn ở ngay cạnh chỗ Thiên Tử hẳn có thể có đến mấy chục ngàn nhân khẩu, nhưng Đào Nguyên xa xôi, cũng là một cái huyện nhỏ, tổng số nhân khẩu nhiều lắm cũng chỉ hơn hai mươi ngàn người! Số lượng lưu dân thế này thật sự rất lớn.
Triệu Chí Dân cau mày nói: "Nhân số này có quá nhiều không?"
Huyện lệnh gật đầu: "Đúng vậy, số lượng người thế này quả thật quá nhiều, ý của triều đình chính là nếu nhân số của lưu dân quá nhiều liền trực tiếp xây dựng thành trì, thiết lập quận huyện để sắp xếp cho những lưu dân này chỗ ở, không được chạy loạn xung quanh. Ta đã an bài người chuẩn bị xây dựng thành trì trước thôn của lưu dân."
Mắt của Triệu Hi sáng ngời, lúc này không quảng bá xi măng thì còn đợi đến lúc nào?
Trần tú tài nhìn Triệu Hi và huyện lệnh Đào Nguyên nói chuyện rất vui vẻ, huyện lệnh cảm thấy cực kỳ hứng thú với cái gọi là xi măng kia, ánh mắt thâm sâu.
Chậc... tiên nhân hẳn là muốn tích trữ lương thực, xây dựng tường cao a.
Chỉ có chút đáng tiếc chính là cho dù xây thành trì mới, quyền quản lý thành trì mới này cũng không phải của huyện lệnh, hẳn là Quận chủ sẽ sai phái quan viên đi xuống.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play