Hai người đàn ông cao lớn lại thấy Nhị Cẩu chỉ vào Tô Tầm Vị, vội vàng lạnh lùng nói: “Nếu là do cô bán đồ ăn thì phải chịu trách nhiệm! Chúng tôi cũng không cần nhiều! Mấy người chỉ cần bồi thường một trăm tệ là được! Nếu mấy người không nỡ bỏ số tiền này ra! Tôi sẽ lên ủy ban nhân dân xã kiện các người vì tội đầu cơ trục lợi! Làm tay sai cho chủ nghĩa tư bản! Các người là lũ sâu bọ! Đồ cặn bã!”
Hai người đàn ông cao lớn chỉ vào Tô Tầm Vị, ăn nói đầy tự tin. Họ đã được Lục Vân Hiên chỉ dạy, nếu cái nhà này muốn tiếp tục kinh doanh thì phải chịu đựng đau đớn, bồi thường tiền, nếu không vỡ lở ra thì việc kinh doanh này sẽ không thể tiếp tục được nữa! Nếu họ không muốn đưa tiền, bị bọn chúng làm ầm ï như vậy, danh tiếng của họ sẽ bị hủy hoại, sau này sẽ không còn kinh doanh bán cơm hộp được nữa, nhóm mẹ Lục đương nhiên sẽ độc chiếm mối chuyện ăn này. 
Cách một mũi tên trúng hai con chim, đương nhiên là do Lục Vân Hiên nghĩ ra. Chiều nay anh ta đã đưa cho nhóm người này mười tệ, chỉ để yêu cầu họ đến nhà Tô Tầm Vị để gây rắc rối. 
"Một trăm tệ! Sao mấy người không đi cướp luôn đi! Tới đây tới đây! Tôi mở rộng cửa nhà tôi rồi đấy, mấy người cứ việc vào nhà tôi ăn cướp trắng trợn! Một hộp cơm trưa của chúng tôi chỉ bán được có vài xu, nhưng mấy người lại yêu cầu một trăm tệ! Mấy người là sư tử đấy à? "
Mẹ Tô ban đầu còn nghĩ họ chỉ cần mười hoặc tám tệ tiền thuốc men, nhưng không ngờ họ tại yêu câu một trăm tệ, tức giận đến mức nhảy dựng lên. 
Ánh mắt Tô Tầm Vị lạnh lùng nhìn Nhị Cẩu, cẩn thận tìm kiếm trong đầu, phát hiện trưa hôm nay không có người như vậy đến mua đồ ăn của mình. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play