Mẹ Lục lập tức phủ nhận, nói: “Ông nói hươu nói vượn! Đồ ăn tôi làm sạch sẽ, ăn xong làm sao có thể bị tiêu chảy được! Cậu ấy chắc chắn không phải mua đồ ăn của tôi! Có lẽ là mua của nhà khác đấy! Tôi cảnh báo mấy người, đừng có làm bừa rồi tống tiền tôi! Đây là con gái của Bí thư thôn Bình An chúng tôi đấy! Bí thư Kiều là thông gia với nhà tôi! Mấy người đám bắt nạt trẻ mồ côi và góa phụ, đừng nghĩ sẽ làm được!”
.
Diêu Tố Phân ban đầu còn có chút chột dạ, nhưng bà ta chợt nghĩ đến đống đồ ăn đều do Kiều Thanh nấu, thậm chí mọi chỉ phí đều do Kiều Thanh trả! Bà ta còn sợ cái gì! Kiều Thanh là con gái của Kiều Phú Quý! Dù sao Kiều Phú Quý cũng là Bí thư của thôn Bình An! Chẳng lẽ ông ta ta lại có thể trơ mắt nhìn con gái mình bị bắt nạt sao?
Nghĩ tới đây, lưng mẹ Lục bỗng nhiên thắng hơn rất nhiều, thậm chí còn nói to hơn!”
Đúng rồi! Chúng tôi không phải là người duy nhất bán cơm hộp! Có phải cậu nhớ nhầm rồi không! Muốn lừa chúng tôi à? Hộp cơm của chúng tôi rất sạch sẽ!”
Kiều Thanh cũng đứng dậy, lạnh lùng nhìn ba người đàn ông đó. Mặc dù ba người đàn ông này đến từ thôn khác, nhưng cô ta ỷ vào việc có Kiều Phú Quý nên làm mưa làm gió ở thôn Bình An đã lâu, làm sao cô ta có thể dễ dàng bị họ hù dọa?
Nghe Kiều Thanh nói như vậy, thanh niên tên Nhị Cẩu liếc nhìn đồ ăn trên bàn, không nhịn được bị chọc tức đến mức đỏ bừng mặt, run giọng nói: “Thế mà mấy người còn không chịu thừa nhận! Thứ tôi mua hôm nay là thịt kho tàu khoai tây! Giống hệt với những món có trên bàn của mấy người! Nhà khác không bán hai món ăn này! Thế mà mấy người còn không chịu thừa nhận! Tôi đúng là đã bị tiêu chảy sau khi ăn thức ăn của mấy người! Là vì thức ăn của mấy người không sạch sẽ!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT