Thấy anh lần này thật sự bị sặc không nhẹ, Tô Tầm Vị vội vàng bước tới, vỗ ngực giúp anh thuận khí. Cô thực hiện hành động này dưới tình thế cấp bách, sau khi vỗ vỗ được mấy cái, mới nhận ra những thanh niên tri thức đang ngồi cạnh Tả Cánh Thành đang nhìn họ bằng ánh mắt mơ hồ.
Vẻ mặt Tô Tầm Vị lập tức đỏ bừng, vội vàng buông tay ra, hạ giọng: "Anh ổn hơn chưa? Còn cay nữa không?”
Vẻ mặt Tả Cánh Thành vẫn như thường lệ, giọng nói vẫn lạnh lùng bình tĩnh như trước, nhưng giọng điệu lại dịu dàng, nói: “Không sao đâu, không cần căng thẳng.”
Nói xong, anh đưa trả tại bình nước cho Tô Tầm Vị, sau đó cúi đầu tiếp tục ăn cơm. Tô Tầm Vị câm lấy ấm nước, cảm nhận được hơi ấm trong tay Tả Cánh Thành. Cổ họng cô không hiểu sao tại khô khốc, vốn dĩ cô còn đang muốn uống chút nước, nhưng sau đó nghĩ lại mới phát hiện Tả Cánh Thành vừa uống rồi...
Nếu như thế này, có hơi giống một nụ hôn gián tiếp.
Sau khi nảy ra ý nghĩ mơ hồ này, Tô Tầm Vị cảm thấy khuôn mặt vốn đã ngượng ngùng của mình càng nóng bừng lên, chỉ ước gì Tả Cánh Thành có thể ăn xong bữa cơm trong hai ba miếng, để mình nhanh chóng rời đi.
Mẹ Lục và Kiều Thanh ở bên kia đường cũng không buôn bán ổn cho lắm, nhưng họ chỉ chuẩn bị có chục phần, cũng không còn nhiều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT