Leo núi, tuy mệt nhưng mà rất xứng đáng, khi leo lên đến đỉnh, bao trùm khắp tầm mắt bọn họ là phong cảnh nên thơ và cảm giác thành tựu khi chỉnh phục được ngọn núi. Từ trên đỉnh núi, bọn họ có thể nhìn thấy cả huyện An Nhạc, khiến bọn họ có cảm giác như nắm trong tay tất cả. Gió trên núi mát mẻ, một cơn gió thổi qua như muốn thổi bay tất cả những bụi bặm, muộn phiền của mọi người trong thời gian qua, khiến cho con người ta cảm thấy thư thái, thoải mái. Lúc này, mặt trời đã lên đến đỉnh, hôm nay thời tiết rất tốt, ánh nắng chói chang, nhưng bởi vì trên núi có gió thổi, nên không quá nóng. Nhóm Tô Tầm Vị tìm được một góc có bóng râm rồi ngồi xuống, vừa trò chuyện, vừa ăn trái cây, uống nước có ga. Hưởng thụ chút ít thời gian rảnh rỗi hiếm hoi. 
 
Tô Tầm Vị cảm thấy, nghỉ phép không nhất thiết phải đi đến nơi khác hoặc là đi du lịch tham quan gì cả, chỉ cần được ở chung một chỗ với người nhà, có thể tạm ngừng công việc, trò chuyện với người thân, giúp cơ thể và tinh thần một người hoàn toàn được thư thái, cô cảm thấy như vậy chính là nghỉ phép. Chẳng hạn như bây giờ này, dưới ánh nắng chói chang của mặt trời, trong những tán cây xanh mướt của núi rừng, cô nắm lấy tay Tả Cánh Thành, thỉnh thoảng nghe anh nói chuyện với anh trai mình, cô vui vẻ, nhìn góc nghiêng ấm áp, dịu dàng của anh. Tô Tầm Vị cảm thấy rất vui vẻ. Bên này, đoàn người Tả Cánh Thành và Tô Tầm Vị thả lỏng, thư thái thì người trong cơ quan lại ồn ào sôi nổi, xoăn xuýt sắp đánh nhau. 
 
Đúng như Tả Cánh Thành đoán, nhà ăn trong cơ quan ngừng bán để sửa đổi, khiến nhân viên trong cơ quan không có cơm ăn. Mà cơm hộp của mấy quán ăn gần đấy, nếu không phải cơm lạnh thì là cơm không ngon, mà cơm ngon, đồ ăn phong phú thì đắt muốn chết. 
 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play