Gương mặt hai người nhanh chóng đỏ lên, cực kỳ xấu hổ và lúng túng.
"Anh Tô, sao anh lại đến vậy?”
Giang Hiểu Tây hít sâu, bình tĩnh lại rồi hỏi nhỏ. Cô ấy cúi đầu, nhưng nếu như nhìn kỹ thì vẫn có thể nhìn thấy đôi gò má ửng hồng và sự kinh ngạc trong ánh mắt của cô ấy. Tối qua Giang Hiểu Tây thực sự uống say, nhưng mà còn chưa đến mức quên hết mọi chuyện, thế nên sáng sớm nay khi thức dậy, cô ấy chợt nhớ lại chuyện đáng xấu hổ đêm qua, cô ấy cứ quấy rầy anh cả Tô.
Đêm qua cô ấy không chỉ nhầm anh cả Tô thành ba của mình, còn bắt anh ấy cõng cô đi một vòng từ vườn hoa ra sân sau nữa. Mà cô ấy còn hôn anh cả Tô nữa. Nhớ đến sự việc mượn rượu làm càn của mình ngày hôm qua, mặt Giang Hiểu Tây đỏ bừng như con tôm luộc, cực kỳ đỏ. Cô ấy không còn mặt mũi nhìn người khác nữa. Càng không có mặt mũi nhìn anh cả Tô rồi. Rốt cuộc cô ấy phát điên cái gì mà uống rượu cơ chứ? Lẽ ra tối qua cô ấy không nên uống rượu!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT