Trong thời gian ngắn, Triệu Thanh Sơn và Triệu Thiết Trụ không nghĩ ra được rốt cuộc là chỗ nào có vấn đề. Hai cha con ông ta với vẻ mặt ngu ngơ cứ nhìn nhau.”
Đây rõ ràng là thức ăn thiu, bị hỏng rồi. Thế mà mấy người còn cái. Đúng là buồn cười. Trả tiền đây.”
"Đúng thế, trả tiền đây! Mau trả tiền cho chúng tôi đi.”
"Đồ ăn không sạch sẽ mà các người đám làm nhà ăn. Bán cái gì mà bán. Mau trả tiền đây!”
Đám công nhân, viên chức lòng đầy căm phẫn, không hẹn mà cùng hô hào. Đây cũng là lần đầu tiên Triệu Thanh Sơn và Triệu Thiết Trụ gặp trường hợp như này, bọn họ hơi sợ hãi. Bọn họ đã bán ít nhất hơn một trăm suất cơm rồi đấy, nếu mà trả lại tiền thì hôm nay lỗ chết...
"Mọi người bình tĩnh một chút, đừng kích động. Thịt này không phải hỏng đâu. Thực sự đây là thịt mà sáng nay chúng tôi mới mua về. Còn món ăn bị chua như này là do tôi cho thêm dấm đấy. Không phải hôm qua mọi người vừa ăn món kho sao, chúng tôi sợ mọi người ngấy quá nên món kho hôm nay mới cho thêm dấm đấy. Đây là món ăn chúng tôi mới tạo ra, chứ không phải bị hỏng đâu. Mọi người cứ yên tâm ăn đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT