Giang Tự Nam ngẩn người cứ đứng yên ở đấy, trong một khoảng thời gian ngắn, cậu ấy không hiểu, Tả Cánh Thành nói như vậy là có ý gì? Anh Tả nói, số tiền này chỉ để tạm ở chỗ Triệu Thanh Sơn là sao?
Anh Tả muốn làm gì? Bên này, Tô Tầm Vị và Giang Hiểu Tây trở lại nhà ăn, Giang Hiểu Tây lo lắng Giang Tự Nam bị thiệt, ngay cả cơm cũng chưa ăn xong, cô ấy đã sốt ruột đi tìm ba rồi.
Nhưng mà cục trưởng Giang rất bình tĩnh, ông nghe thấy Tả Cánh Thành đã qua đó, thậm chí cả lông mày cũng không thèm nhăn, nói: “Nếu Cánh Thành qua đó rồi thì thôi, Cánh Thành sẽ xử lý tốt mọi chuyện, con đừng lo lắng, cũng đừng vì chuyện này mà làm Khải Minh khó xử.”
Nghe thấy cục trưởng Giang nói vậy, Giang Hiểu Tây không vui vẻ, nói luôn: “Sao con không được làm khó người ta, con cứ tắm đấy, lần trước anh ấy cũng làm con khó xử đấy.”
Cục trưởng Giang thở dài, nói: “Hiểu Tây, con cũng đến tuổi gả chồng rồi, không còn là một cô bé nữa, sau này con gả cho người ta, con không thể cứ thích gì làm nấy như vậy. Ba nhìn thấy Cánh Thành với Tô Tầm Vị sống chung không tồi, hai người bọn họ đều là người thông minh, bình thường con nên học hỏi Tô Tầm Vị nhiều vào, học cách sống trong hôn nhân, học cách đối xử giữa vợ chồng với nhau, như vậy thì cuộc đời con mới có thể thuận buồm xuôi gió, con hiểu chưa?”
Giang Hiểu Tây nghe thôi đã nhức đầu rồi chứ đừng nói hiểu.
Cô ấy đang định lên tiếng, thì Tả Cánh Thành trở lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT