Lúc này Doãn Thứu và Thành Lạc Tiệp đi nhanh tới, Lãnh Nghệ nói lớn:” Chu viên ngoại đã đồng ý trả lại tiền cứu tế chiếm đoạt trước kia, đồng thời còn đang suy nghĩ bỏ bao tiền ra cứu trợ hương thân nghèo khó xung quanh, đúng không?”
Chu Bằng giờ thấy Thành Lạc Tiệp khác nào chuột thấy mèo, vâng dạ ngay:” Vâng vâng, tiểu nhân đang định lấy ra 500 đồng ... Chỗ mỗi nhà.”
“ 500 thì đủ làm gì, ít nhất 5000, những nhà bán con cái càng khó khăn, phải gấp đôi, à không gấp ba. Ta nhìn nhà Chu viên ngoại rất lớn, còn bề thế hơn cả nha môn của ta, bỏ ra chừng đó tiền chưa nghèo được đâu phải không?” Lãnh Nghệ cố tình nói:
Chu Bằng là tên keo kiệt, mặc dù chừng đó tiền thì hắn bỏ ra được đấy, nhưng thế có khác gì, lấy mạng hắn đâu, nghe thôi mà lòng đau như cắt, cười nịnh:” Đại lão gia, Chu gia đông người, nhìn thì lớn thực ra là ...”
Thành Lạc Tiệp tới nơi nói ngay:” Đại lão gia, giết người đền mạng, lấy mạng chó của hắn, tịch biên gia sản, vậy là xong rồi, nhiều lời làm gì.”
Chu Bằng vừa nghe vậy nào dám mặc cả gì nữa, rối rít gật đầu:” Đại lão gia, tiểu nhân bỏ tiền, tiểu nhân bỏ tiền, đại lão gia cứ nói một lời ... Tiểu nhân nghe theo ... Tiểu nhân không giết người thật mà, tiểu nhân bị oan mà.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play