Ở vách núi đột nhiên một cái đầu nhô lên, không ngờ lại là tên béo Chu Bằng, tiếp ngay đó là tên đại hán hộ viện, vừa leo lên được là nằm vật ra đất. Tên hộ viện này võ công cao cường, vừa ôm lấy Chu Bằng, vừa bám vào xích sắt. Mặc dù cũng va vào vách núi, nhưng khoảng cách gần, vẫn giữ được mạng sống. Chu Bằng thì có hộ viện làm đệm thịt, gần như không bị thương tích gì, chỉ tay va chạm một chút sưng lên, hắn sợ mất vía, người có mùi khai nồng bốc lên.
Lãnh Nghệ mặt vàng như đất, người run rẩy, tay chỉ về phía bờ đối diện:” Phản rồi! Phản rồi! Cường đạo đâu ra ... Lại, lại dám giữa ban ngày ban mặt giết người ... Đúng là muốn phản rồi.”
Mặc dù một màn này có thành phần biểu diễn, nhưng Lãnh Nghệ sợ hãi là thật, hiển nhiên đó là đám sát thủ trước nay vẫn nhắm vào mình. Thời gian qua không thấy chúng có hành động gì, tưởng rằng chúng đã thay đổi phương sách rồi, không ngờ chúng chỉ đợi thời cơ, đợi bọn họ lơi lỏng mà thôi.
Thiếu chút nữa, thiếu chút nữa là chúng thành công rồi.
Doãn Thứu và Thành Lạc Tiệp ở bên Lãnh Nghệ tức thì vào trạng thái cảnh giới, thậm chí ngay cả Lý Phân đang leo lên cũng không đón. Lãnh Nghệ nghe thấy tiếng thét của nàng từ dưới vọng lên mới biết nàng còn sống, vội vàng ra sát mép vực. Liên tục cổ vũ nàng, đến khi nhìn thấy Lý Phân thì vươn tay lên. Lãnh Nghệ thấy Lý Phân mặt mày trắng bệch như tờ giấy, khóe miệng rỉ máu tươi, vội hỏi:” Muội thế nào, bị thương ở đâu?”
Lý Phân vừa đau vừa mệt, thoát nạn một cái tinh thần buông lỏng, cơn đau khiến nàng muốn ngất xỉu, không trả lời nổi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play