Không, không, không, sau một hồi choáng ngợp vì tin tức động trời, Lãnh Nghệ cố lấy lại chút tỉnh táo, nhân vật nhỏ như mình làm sao đáng để một vị thân vương tìm mọi cách tiêu diệt như thế. Đúng rồi, đúng ... Chính là tại cái thứ đó, Lãnh Nghệ chưa hết kinh khiếp hỏi:” Thứ các ngươi tìm là gì?”
Lâm Linh quá sợ hãi, cho nên không nhận ra giọng Lãnh Nghệ đang run rẩy, vội cầu khẩn:” Cụ, cụ thể là gì ta không biết ... Đại hiệp, cầu xin ngài, đừng, đừng giết ta, ta không biết gì hết, chuyện này chỉ có ba vị bộ đầu biết, ta là người dưới, chỉ biết nghe lệnh hành sự mà thôi ...”
Nếu không biết là thứ gì, ả sao sợ hãi như thế, dù đầu óc còn sợ hãi vô cùng, Lãnh Nghệ vẫn trấn áp được nó. Tính mạng bị uy hiếp, con người ta khó tránh khỏi trở nên độc ác, lòng vừa nảy sinh nghi ngờ, tay lại siết chặt vào, Lâm Linh nếm thử mùi vị kia một lần rồi gật đầu liên hồi, y buông tay ra.
Lâm Linh lúc này đã khóc tới ướt đẫm khăn bịt mặt:” Cụ thể là thứ gì, thực sự là ta không... Đừng đừng, hình như là một thứ bảo bối của hoàng gia, rất quan trọng, Tề vương không muốn ai có được nó.”
“ Ngoài Tề vương ra còn ai nữa?” Tề vương là phe muốn giết mình bằng mọi giá để bịt miệng, còn một phe ra sức tìm món đồ kia:
“ Chuyện này ta cũng không biết .... Thật, ta chỉ là một bộ khoái, làm sao họ để cho ta biết quá nhiều được ... Đại hiệp, ta nói hết rồi ... Ta không nói dối, mong ngài tha mạng cho ta ... Ngài muốn biết gì ta cũng nói, đừng giết ta, đừng giết ta ....” Lâm Linh hoàn toàn tan vỡ rồi:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play