Đây là thư phòng của tri huyện đại lão gia, dù Lãnh Nghệ hiện vẫn nợ nần khắp nơi, trong túi có ít xu lẻ thì dựa vào than củi gạo vải do triều đình cung cấp vẫn khiến ý sống đầy đủ hơn người thường nhiều. Nguyên nhân vì sao bách tính phải ngủ sớm, vì tiền chất đốt cũng không rẻ, thế nên ở nơi phồn hoa như Ba Châu mới có thứ xa xỉ như chợ đêm được.
Chậu lửa trong phòng vẫn cháy, bếp lò vẫn đỏ lửa, trên bàn làm việc có cả lò sưởi tay, trong phòng ấm áp dễ chịu làm người ta muốn ngủ gật.
Không biết qua bao lâu, đột nhiên uỵch một tiếng, thì ra Lâm Linh gục xuống bàn, tay nhũn ra, bút lông rời xuống đất.
Thành Lạc Tiệp giật nảy mình, nàng cũng có chút lim dim, vừa thấy cảnh này định lao tới, không ngờ toàn thân uể oải, đầu óc váng vất. Nàng biết chuyện không ổn, định gọi người, nhưng muốn gọi không được, lòng sợ hãi vô cùng, lấy hết sức đứng lại, từ bước đi về phía cửa, càng đi bước chân càng nặng, rốt cuộc gục xuống sàn.
Lâm Linh ngủ rất say, còn mơ giấc mơ kỳ quái. Khi ả lờ mờ tỉnh lại, phát hiện chuyện chẳng lành, hai tay bị trói ngoặt ra sau không nhúc nhích được, người chúi xuống đất, hai mắt bị bịt kín, chỉ thấy một màu đen. Chết người nhất là cổ ả vị xích siết lấy, hô hấp vô cùng khó khăn, ả muốn kêu lên, nhưng miệng bị nhét giẻ, chỉ phát ra tiếng ú ớ.
“ Không muốn chết thì đừng có làm bừa.” Một giọng nói khàn khàn vang lên kèm theo đó là một thứ mát lạnh kề cổ Lâm Linh:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play