Liêu tri phủ nghe kể tình tiết vụ án mà kinh ngạc, đích thân đọc lời khai nhận, hồi lâu không nói gì, cuối cùng vỗ vai Lãnh Nghệ:” Không tệ, mặc dù quá thời hạn phá án rồi, nhưng là do nguyên nhân ngoài dự kiến, ngươi coi như vẫn phá án trong kỳ hạn. Tốt lắm! Ngươi bảo bộ đầu tới hình phòng kết án là được. Còn về phỉ tặc cướp ngục, bản phủ sẽ an bài tập nã.”
“ Vâng.” Lãnh Nghệ chắp tay:
“ Lãnh đại nhân, ngươi cho bản phủ một tin tốt, bản phủ cũng báo cho ngươi một tin tốt.” Liêu tri phủ hài lòng vuốt râu, cố tình đợi một lúc mới nói:” Vụ án mất tiền thuế của ngươi được phá rồi.”
Lãnh Nghệ hơi giật mình, bên ngoài tỏ ra vui mừng:” Ai, là ai trộm bác của ti chức?”
“ Một tên trộm già, kẻ này bị bộ khoái nha môn theo dõi rất lâu. Lần này lão ta lẻn vào khách sạn trộm thuế của ngươi, bị Thang bộ đầu của nha môn tri phủ phát hiện, truy đuổi tới hậu viện miếu thành hoàng. Khi tiến hành bắt giữ, bị lão ta ngoan cố kháng cự, Thang bộ đầu giết được lão, nhưng đồng thời vì trúng nhiều vết thương mà bỏ mình vì nhiệm vụ.”
À, ra là chuyện này, Lãnh Nghệ trải qua một đêm nhiều sự kiện, nhất thời đầu óc không tỉnh táo, suýt nữa tưởng bố trí của mình bị phát hiện cơ. Ra là thế, khi ấy Lãnh Nghệ ngụy tạo hiện trường hai kẻ đó giết lẫn nhau thôi, không tính xa tới vậy. Ai ngờ Liêu tri phủ lại chơi một chiêu, biến luôn Thang bộ đầu thành anh hùng bỏ mình vì nhiệm vụ. Thế này cũng tốt, Lãnh Nghệ đảo mắt một cái, cấp thiết thỏi:” Vậy tiền thuế của ti chức thì sao ạ, có tìm được không?”
Liêu tri phủ thở dài:” Đáng tiếc, ở hiện trường không phát hiện ra tiền thuế, hẳn tên trộm già kia còn có đồng bọn, đã mang đi rồi.”
Lãnh Nghệ thất vọng vô cùng, ôm đầu thống khổ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT