Lãnh Nghệ nghe được lời thừa nhận của Tiểu Chu hậu, cúi đầu xuống dùng trán khẽ chạm vào trán nàng, mũi chạm mũi nàng, rồi chạm vào đôi môi đỏ mọng mềm mại của nàng, cảm giác ngọt ngào ấm áp đó thật khiến người ta ngất ngây.
Thân thể Tiểu Chu hậu không ngừng run rẩy, cả người như không còn chút sức lực dựa hẳn vào trong lòng Lãnh Nghệ, tựa như tiểu cô nương nhận nụ hôn đầu đời …
Lãnh Nghệ không phải tham luyến dung mạo của nàng mà đưa ra mong muốn ấy, trong đó phần lớn là thương cảm cho số phận của nàng, một phần áy náy, bi kịch của nàng ở góc độ nào đó có nguyên nhân do y. Lý Dục chết rồi, nàng không còn chỗ ký gửi tinh thần nữa, dù lần này ra ngoài giúp nàng khuây khỏa phần nào, nhưng trở về rồi, e nàng dần héo mòn trong cô độc, cái y cho nàng là một ngôi nhà để về, một hi vọng để sống.
Hồi lâu sau hai người mới tách nhau ra, Tiểu Chu hậu vẫn nép trong lòng y: "Nghệ ca, có câu này của huynh là muội thấy đủ rồi, muội biết trong tim huynh có muội, muội không mong gì hơn nữa ...”
“ Suỵt, đừng nói mấy thứ ngốc nghếch.” Lãnh Nghệ ngăn không cho nàng nói tiếp, vuốt ve mái tóc mượt mà: "Muội phải tin ta, ta có cách đối phó với ông ấy, muội chịu khổ nhiều rồi, từ nay về sau, ta không để muội chịu thêm chút ủy khuất nào nữa, dù là hoàng đế cũng không được.”
Tiểu Chu hậu hết sức kinh ngạc, nàng có thể nhận ra, Lãnh Nghệ không nói cho có, mà y có vẻ thực sự có tính toán, đối diện với vẻ mặt kiên định ấy, không hiểu sao, nàng yên tâm dân, chủ động tìm môi y: "Chỉ cần theo huynh cả đời, muội sẵn sàng trả bất kỳ giá nào.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play