Lãnh Nghệ dẫn hơn 200 người xuất phát từ kinh thành, cho dù chẳng báo cho ai biết, nhưng mục tiêu lại quá rõ ràng, làm sao tránh tai mắt người khác? Nếu bảo y trông cậy cả vào 200 người đó thì quá ngây thơ. Trước đó Lãnh Nghệ xin Hoa Nhị điều Lý Kế Long tới Khánh Châu làm phòng ngự sứ, cùng 3000 mã quân. Bề ngoài là đề phòng quân Liêu xâm nhập, kỳ thực là đi đường vòng, đóng quân ở một dải Tần Châu, lúc nãy Lãnh Nghệ phóng tín hiệu là gọi họ tới, chứ không phải 200 hộ vệ kia.
“ Bọn ta đầu hàng.” Viên tướng Tây Hạ quyết đoán ném ngay vũ khi đi, nếu Lãnh Nghệ không muốn gây lên chiến tranh giữa hai nước sẽ không giết người tùy tiện, nhưng nếu phản kháng là chết chắc.
Quân sĩ Tây Hạ thấy vậy ném hết vũ khí, xuống ngựa đứng ở một bên.
Bốn phương tám hướng đều là quân Tống, Thạch Bảo Cát biết đại thế đã mất, cũng ném vũ khí hô lên: "Lãnh thống lĩnh, nể tình phụ thân ...”
“ Câm mồm! Không được nhắc tới cha ngươi!” Lãnh Nghệ nổi giận: "Lúc ngươi muốn giết ta sao không nhắc tới cha ngươi! Thứ bán nước, người đâu bắt toàn bộ lũ phản quân này, kẻ nào kháng cự giết không cần hỏi!”
Lý Kế Long vung đao, kỵ binh Đại Tống xông tới, có số ít còn cố chấp kháng cự, rất nhanh chỉ còn là vong hồn. Đám Thạch Bảo Cát, Ngụy Hàm Tín, Ngụy Hàm Dũng và Vương Thừa Diễn còn ôm chút hi vọng mình là hoàng thân quốc thích, thế lực không nhỏ, biết đâu còn chút sinh cơ, vì thế đồng loạt đầu hàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT