Hai người về tới chỗ đám Lô Đa Tốn, đám người kia đã không chịu yên phận nữa, tức giận chất vấn Lãnh Nghệ khi nào mới để họ đi, nếu còn vô cớ giữ họ, sẽ dâng tấu đàn hặc y lợi dụng chức quyền. Lãnh Nghệ nói đợi thêm một chút, Tống Kỳ đang thông linh với âm hồn, biết đâu có kết quả.
“ Hồ đồ.” Hướng Củng mắng: "Chuyện ma quỷ không nên tin có, nhưng đừng nói là không, thứ này tốt nhất tránh xa, lỡ bị ma quỷ ám lên người, khi đó chết cũng chẳng biết vì sao mà chết.”
Thẩm Luân tán đồng: "Chuyện thông linh này ta không rõ, nhưng Tống đại nhân đã muốn thông linh với quỷ hồn, hẳn phải có nghiên cứu.”
Trình Đức Huyền lức đầu: "Nghiên cứu là để phòng tránh, ai dại gì chủ động dính vào, trước kia ta biết một người, hắn cứ nói có một người đi theo mình, còn cưỡi lên đầu mình, nhưng không ai thấy. Cuối cùng hắn tự hại chết bản thân, khi kiểm tra thi thể, vai đúng là có dấu vết như người cưỡi lên trên vậy.”
Mọi người bàn tán hồi lâu mà không thấy Tống Kỳ ra, Hứa Củng run run: "Hay, hay là chết trong đó rồi?”
Nghe Hướng Củng nói vậy mọi người đều không khỏi có chút chột dạ, cùng kéo nhau đi vào đại đường, không ngờ cánh cửa đá kia đóng chặt, tình cảnh đó làm mọi người liên tưởng tới cái chết Trần Tòng Tín, sợ hãi lùi lại mấy bước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play