Lát sau Doãn Thứu từ đại sảnh ra, khom người với Lãnh Nghệ: "Đại lão gia, ông ta khai rồi.”
“ Làm tốt lắm.” Lãnh Nghệ nhìn Triệu Phổ, nếu là thời mới tới đây mà gặp danh nhân lịch sử như ông ta, y có lẽ sẽ sùng bái lắm, nhưng bây giờ trải qua bao nhiêu chuyện như vậy, chẳng còn là cái gì nữa rồi: "Ông đợi chút, đã ta đi hỏi Tống Kỳ, ông có thêm thời gian suy nghĩ đấy.”
Nói rồi nghênh ngang bỏ đi.
Chỉ mới chừng một bữa cơm thôi mà Tống Kỳ gần như thoi thóp nằm trên sàn đất, y phục nguyên xi, người vẫn lành lạnh, chỉ có đôi mắt thì tuyệt vọng: "Đại nhân, ta khai rồi, ngài phải cho ta một con đường sống.”
“ Ồ, lại muốn mặc cả với ta à?” Lãnh Nghệ cười khẩy.
Tống Kỳ rợn sống lưng: "Không dám, không dám, ta nhận ... Trần Tòng Tín là do ta giết, đúng như đại nhân ngài nói, ta định giết ngài, nhưng nhầm người ... Ta nhận tội.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play