Chỉ Lô Đa Tốn khom người nói: "Thần cho rằng Trần Hồng Tiến, Tiền Thục nối nhau quy hàng, nay phương nam đã nhất thống, chỉ còn lại Bắc Hán ở phương bắc. Nếu Bắc Hán không có Liêu hậu thuẫn chẳng chống nổi Đại Tống ta. Mà Liêu cũng kiêng kỵ Đại Tống ta, thần cho rằng, dùng binh với Bắc Hán, Liêu sẽ không toàn lực chi viện, bởi thế không cần dùng tới cấm quân tinh nhuệ, dùng một đội sương quân biên cương là đủ. Đợi phạt Bắc Hán xong, cấm quân qua hai năm rèn luyện, sức chiến đấu tăng mạnh, ắt có thể đánh tới thượng kinh của Liêu.
Sở Chiêu Phụ trầm giọng chất vấn: "Ngươi nói dùng sương quân bắc phạt sao? Đó chẳng phải tìm đường chết à?”
Triệu Khuông Dận tập trung tinh binh toàn quốc lại, lập nên cấm quân, chủ yếu bảo vệ kinh đô. Còn quân già yếu để lại địa phương gọi là sương quân, chủ yếu làm việc tạp dịch, nên cũng gọi là dịch binh. Sức chiến đấu rất kém.
Thứ tướng Thẩm Luân cũng chỉ trích: "Lô đại nhân, ngài đã không hiểu việc quân, đừng nói tùy tiện, làm loạn tâm tư quan gia, xảy ra loạn, ngài gánh không nổi.”
Triệu Quang Nghĩa nhạt giọng đáp: "Vậy là Thẩm khanh hiểu việc quân rồi.”
Thẩm Luận khom người nói: "Thần cũng không hiểu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play