“ Ai nói trẫm quên, trẫm xây Kim Minh Trì, dụng ý còn là ở chỗ khác, chẳng qua là danh nghĩa sẽ không nói ra ngoài mà thôi.” Triệu Quang Nghĩa hừ một tiếng, thực ra nếu không phải bất đắc dĩ, ông ta cũng không muốn nhắc tới nguyên do này: "Đó là huấn luyện thủy quân!”
“ Thủy quân?” Quả nhiên vừa nghe Triệu Quang Nghĩa muốn đào ao luyện thủy quân, Tào Bân kêu lên kinh ngạc, là một chiến tướng theo Triệu Khuông Dân chinh chiến khắp nơi, rất am hiểu binh sự, đi tới nói: "Quan gia, Bắc Hán với Đại Liêu đều trong lục địa, cần chiến thuyền làm gì?”
Triệu Quang Nghĩa kỳ thực chẳng tán đồng ý tưởng này, cho nên ông ta chưa từng nghĩ sâu hơn, đem ra làm lý do đối phó còn được, nhưng nếu muốn lấy đó làm lý do chính thuyết phục người khác thì không biết phải nói sao cho hợp lý?
Không ngờ người lên tiếng là Hoa Nhị: "Nếu chúng ta có thể kiến lập được đội thủy quân vạn người, khi đại quân bắc tiến, thủy quân có thể men theo bờ biển tấn công Cẩm Châu, Lai Châu, Thần Châu.”
“Kẻ địch không phản kháng mạnh, có thể đánh thẳng vào trung kinh , đông kinh của địch, khiến địch phải quay đầu ứng phó, không thể kiêm cố hai đằng. Nếu như địch kháng cự quá mạnh có thể lên thuyền rút lui, địch đuổi không tới. Quyền chủ động nắm hết trong tay chúng ta. Nếu tính hình tệ nhất, bắc phạt bất lợi, chúng ta có hồ lớn phía bắc này ngăn cản thiết kỵ của chúng tràn tới kinh thành.”
Nữ nhân bàn việc binh, không cần biết đúng sai, nghe đã chẳng lọt tai, Tiết Cư Chính phủ định: "Lời nương nương thật khó tưởng tượng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play