Tấu chương đầu tiên mà Lãnh Nghệ cầm lên xem là của một vị tri phủ, Lãnh Nghệ đọc một đoạn thôi mà đã xay xẩm mặt mày mà không hiểu ông ta nói cái gì, vì toàn bộ tấu chương toàn cổ văn đọc muốn líu lưỡi. Hình như nói bách tính nơi ông ta làm quan xưng tụng đây là thời đại giàu có thái bình nhất, bách tính vô cùng cảm kích hoàng ân.
Loại tấu chương bợ đít này không cần giao Triệu Quang Nghĩa mà phải đem đốt mới đúng.
Lãnh Nghệ đặt thứ tấu chương rác rưởi ấy sang một bên, lại nhìn đống tấu chương chất cao như núi, cầm ngự bút lên, lập tức có cung nữ tới giúp mài mực.
Nghĩ một lúc Lãnh Nghệ không dám viết gì lên đó, vẽ một cái mũi tên hướng xuống, ý là tấu chương rác không cần quan tâm, sau đó đặt sang bên.
Tiếp theo là tấu chương của một võ tướng, thằng cha này cũng chả hơn, ở biên cảnh mà cũng ca ngợi bình an, mậu thịch thông quan thuận lợi, bốn bề thịnh thế, cũng là nhờ phúc trạch của thánh thượng. Lãnh Nghệ không khỏi nghĩ tới hai tên lính canh cổng suốt ngày ngủ gật ở huyện Âm Lăng, rảnh quá nên viết cái này sao?
Đương nhiên là mũi tên hướng xuống.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play