Vương Kế Ân rất biết nhìn mặt đoán ý, lần này quan gia thực sự hài lòng muốn thưởng lớn cho Lãnh Nghệ, đây là cơ hội không nên bỏ lỡ, giúp Lãnh Nghệ cũng chính là giúp bản thân hắn, nên cười hì hì nói vào: "Lãnh đại nhân, đừng phụ ý tốt của quan gia, huống hồ nếu ngài cứ từ chối không nhận thưởng, vậy người khác sẽ nói quan gia thưởng phạt bất minh.”
“ Thần không dám.” Lãnh Nghệ chắp tay vái cái nữa: "Vậy thì thần xin nói.”
“ Ừ, nói đi, nói sai cũng không sai, trẫm tha tội.” Triệu Quang Nghĩa sảng khoái phất tay.
“ Vi thần mặt dày tự khoe một câu, bản lĩnh phá án của thần cũng được, đối với hình luật cũng am hiểu. Nếu quan gia tin tưởng thần, xin cho thần được giúp quan gia thẩm hạnh hình án.” Lãnh Nghệ thật thà nói.
Triệu Quang Nghĩa ngạc nhiên, sau đó nhìn đống quyển tông án tử hình đang làm ông ta đau đầu trên bàn, nhìn Vương Kế Ân một cái, Vương Kế Ân che miệng cười, ông ta càng cười phá lên.
Lãnh Nghệ sợ hãi quỳ xuống: "Thần vọng ngôn, quan gia thứ tối.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT