Lũng Tây công phủ lúc nào cũng nào cũng yên ắng, thiếu tiếng người, sáng sớm càng chẳng có chút tiếng động nào, thế nên tấm bình phong đổ xuống gây ra động tĩnh rất lớn, Tiểu Chu hậu mở mắt ra, yếu ớt hỏi: "Lão gia, sao thế?”
Lý Dục kinh khủng nhìn số bánh trên bàn, thậm chí lấn át cả niềm vui Tiểu Chu hậu tỉnh lại: "Nàng nằm im trên giường, ngàn vạn lần đùng đụng vào số bánh trên bàn, ta về ngay.”
Tức thì chạy khỏi đại sảnh, nhìn cửa trước cửa sau vẫn còn cài then, chạy tới cửa trước kéo then ra ngoài.
Tuyết đã ngừng rơi, trong sân im phăng phắc không một bóng người. Lý Dục đã quen rồi, vừa xong tiếng động lớn thế mà chẳng ai thèm tới hỏi thăm, đủ thấy đám phó tòng nơi này chẳng coi hắn ra cái gì. Chỉ là phát hiện vừa rồi không cho hắn thời gian cảm thán nữa, quát: "Người đâu, mau lại đây!”
Gọi mấy lần một lão phu mới ngáp dài đi ra: "Lão gia có chuyện gì sao? … Này, các ngươi dậy cả đi.”
“ Tới bếp bắt cho ta một con gà sống.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play