Cuộc sống cứ vậy trôi đi trong hạnh phúc, khổ đau, chờ đợi và hi vọng, bệnh tình của Trác Xảo Nương là bí mật, trong nhà chỉ có Lãnh Nghệ và Thảo Tuệ biết chính xác, người khác không rõ. Tiêu thị thấy bệnh Trác Xảo Nương mãi không khá lên, trong lòng rất sốt ruột, mấy lần vào phòng nàng nói ra nói vào, xúi bẩy Trác Xảo Nương hết chuyện này tới chuyện khác, xúi nàng phải nắm lấy tài sản trong Lãnh phủ, đề phòng Lãnh Nghệ có thay lòng đổi dạ thì vẫn có tiền mà sống.
Nếu là trước kia, Trác Xảo Nương ắt hết sức hoang mang, có lẽ vì thế mà buồn bã, lo âu, cuối cùng không chịu được Tiêu thị rót lời vào tai mà làm theo. Bây giờ nàng chỉ mỉm cười, nghe mà không đáp, thậm chí có chút trách bản thân, vì sao trước kia lại nghe lời người ngoài, để chuyện thành cơ sự này.
Hôm đó vừa đúng bảy ngày, Hoa Vô Hương theo kì hạn tới châm cứu cho Trác Xảo Nương, sau đó được Lãnh Nghệ mời ra thư phòng nói chuyện.
Vào thư phòng không còn ai khác, Hoa Vô Hương nhún eo thi lễ: "Đa tạ đại lão gia, ta đã đỗ giải thí, giờ đã là giải sinh rồi! Đều nhờ đại lão gia, đa tạ ngài.”
“ Y thuật cô nương cao minh như thế, ta giúp cô cũng là tiến cử hiền tài cho đất nước.” Lãnh Nghệ đáp cho có, lo âu hỏi: "Đúng lời Tôn đại phu nói, mắt nương tử ta đã không thấy gì nữa, không biết ...”
Hoa Vô Hương buồn bã lắc đầu: "Xin lỗi đại lão gia, chuyện này ta cũng hết cách, ta đã nói rồi, chỉ có thể giúp phu nhân giảm bớt dày vò của tam hỏa thiêu đốt, còn chuyện mất đi giác quan thì không còn cách nào. Chỉ là hôm nay bắt mạch cho phu nhân, lại thấy sinh cơ trong người, tinh thần của phu nhân tốt hơn, ý chí cầu sinh rất mạnh, điều này có lợi cho chữa trị.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play