Lãnh Nghệ nghe Thảo Tuệ nói vậy thì bàng hoàng chạy vội vào phòng, chỉ thấy Xảo Nương ngồi dựa vào đầu giường, hai mắt nhắm lại như đang ngủ, gò má vốn hơi bầu bầu giờ gầy tóp vào, lòng y quặn thắt, muốn đưa tay ôm nàng lại không dám.
Trác Xảo Nương nghe thấy động tĩnh mở mắt ra, đôi mắt long lanh giờ vô hồn nhìn vào khoảng không trước mặt: "Quan nhân về rồi a?”
“ Ừ, để ta lấy cho nàng cốc nước nhé.” Lãnh Nghệ hít sâu một hơi cố gắng tỏ ra bình thường rót cho nàng cốc trà ấm đưa tới.
Trác Xảo Nương vươn tay ra, tay mò mẫm, nàng không tìm được vị trí chính xác của cái cốc, mắt Lãnh Nghệ cay xè. Tôn đại phu nói trong vòng nửa tháng nàng sẽ không nhìn thấy nữa, giờ ứng nghiệm rồi, tiếp theo còn chuyện gì đang đợi nàng đây, y ngồi xuống mép giường, đặt cốc nước vào tay nàng, không khác gì kẻ mất hồn.
Ngược lại Trác Xảo Nương lại rất bình tĩnh, nàng mỉm cười uống ngụm nước, chẳng những khôi phục cách xưng hô cũ với y, giọng nói còn rất ôn nhu: "Bây giờ quan nhân có bận gì không?”
Lãnh Nghệ đờ đẫn lắc đầu, lại nhớ nàng không nhìn thấy nữa mới nói: "Không, sao thế?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT