Tay nghề nấu nướng của Trác Xảo Nương đúng là rất tốt, chỉ có món ăn thường ngày thôi nhưng vừa miệng dễ ăn. Lãnh Nghệ và Lãnh Phúc còn cùng lão thái gia uống vài chén rượu.
Ông cụ đúng khỏe lắm, ăn ba bát cơm đầy, ăn xong không muốn nghỉ, muốn đi xem chuyện làm ăn của cháu mình.
Lãnh Nghệ khuyên ông đi đường vất vả rồi, nghỉ ngơi rồi mai hẵng đi không muộn. Lãnh Trường Bi không ngồi yên được, lòng nóng ruột xem cửa hiệu của cháu mình, nói giao cho người ngoài không yên tâm. Lãnh Nghệ hết cách, đành bảo Thảo Tuệ dẫn lão thái gia và Lãnh Phúc đi mua vài bộ trang phục cao cấp, sau đó lấy thân phận đông gia tới mấy cửa hiệu kia. Lãnh Nghệ không tiện ra mặt nên không đi cùng.
Ba Châu lúc này toàn là nhà cửa mới xây, đường xá khang trang rộng rãi, nhộn nhịp tấp nập còn hơn trước thời điểm lũ lụt. Tốc độ khôi phục này thật khó mà tin nổi.
Ông cháu Lãnh Trường Bi, Lãnh Phúc cùng lắm mới chỉ lên huyện thành nhỏ ngang với huyện Âm Lăng, nào tới nơi phồn hoa như Ba Châu, ra đường một cái là hoa mắt không biết phương hướng nữa. Thảo Tuệ dắt đâu thì theo đấy, không dám rời nửa bước vì sợ lạc.
Đến một cửa hiệu bán trang phục, chưởng quầy thấy Thảo Tuệ còn đích thân ra đón, Thảo Tuệ giờ khác xưa rồi mặc bộ váy xếp xanh nhạt, da trắng trẻo, mi cong thanh tú, nếu không phải mặt có chữ xăm thì không kém gì các tiểu thư danh gia.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play