Bận rộn một cái là thời gian trôi đi vùn vụt, ở Ba Châu thời gian qua chắc ai cũng có cảm giác này, cơn lũ khủng khiếp kia tựa hồ thành kí ức xa xôi. Khi quan viên trong huyện rốt cuộc xử lý xong đống sổ sách phức tạp thì cuối cùng tới lúc luận công ban thưởng, trong cuộc họp lớn đó, Lãnh Nghệ đề xuất khen thưởng cho người có công, các vị huyện lệnh, lý trưởng tích cực giới thiệu tấm gương ở địa bàn mình, nhưng người được chú ý nhất chính là tiểu bộ khoái Hồng Kiệt.
Hắn không chỉ dũng cảm nhảy xuống sông cứu người, còn can đảm đi lên thượng du thăm dò được tình hình mưa lũ, kịp thời báo về, giúp toàn thành di chuyển nơi nao, tránh được thương vong.
Được sự tán đồng của số đông, Liêu tri phủ thưởng cho hắn 5000 đồng, đồng thời đề bạt lên làm phó bộ đầu.
Hết chuyện nọ tới chuyện kia, tới lại đi, cuộc sống dần dần quay lại quỹ đạo cũ. Chỉ có Lãnh Nghệ thời gian này vẫn rất bận rộn, thế nên thường về muộn, hôm đó về tới nhà thì thấy Trác Xảo Nương và Thảo Tuệ tay vẫn cầm đều thêu thùa, mắt thì díp lại, đầu gật gà gật gù hết sức buồn cười, khi y vừa đi vào thì mới bừng tỉnh thức dậy.
“ Ta đã bảo không cần đợi ta, cứ ngủ trước cơ mà.” Lãnh Nghệ nhẹ giọng trách.
Trác Xảo Nương đi tới giúp Lãnh Nghệ cởi quan phục: "Quan nhân đã bận rộn như thế, thiếp làm sao ngủ một mình.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT