Lãnh Nghệ cất lót giày vào lòng, sai tạo đãi đưa phụ nhân đi, dù lời nàng nói rất đáng tin, nhưng giờ nàng mới là nghi phạm trọng yếu hơn cả thư sinh.
Thành Lạc Tiệp chưa hết ngỡ ngàng hỏi Lãnh Nghệ đầu đuôi câu chuyện, khi nghe y kể xong liền cảm thán: "Ra là vậy, thì ra thê tử của thư sinh mới là trọng điểm, bảo sao chúng ta không ra sự liên quan gì, may mà có chàng. Nhưng tại sao hắn không trực tiếp tới nhờ bảo quản đồ mà lại vòng vèo thông qua thái giám để làm chuyện này.
Đúng rồi, sao lại đổi vai như thế? Lãnh Nghệ trầm ngâm, nhớ tới vụ án thay nhau giết người ở thôn Nhị Tiến: "Tên thái giám giấu đồ ở chỗ thanh mai trúc mã của Kha Cường, vậy thì ngược lại, đồ của Kha Cường có giấu ở chỗ của một ai đó của tên thái giám không?”
Thành Lạc Tiệp nghe sáng mắt, lần trước vì chuyện Tô gia, Lãnh Nghệ cũng đem hết chuyện ở thôn Nhị Tiến kể cho nàng: "Đúng rồi, giống như vụ án thay nhau giết người mà chàng kể, chúng cũng có thể giao hoán giấu đồ. Chúng ta đều nghĩ, đồ của tên thái giám đã ở đây cả rồi, không chú ý tới người thân quen của hắn ... Nhưng trước đó thân nhân hảo hữu của tất cả người liên quan tới kẻ trộm đồ đã bị tra hỏi mà.”
Lãnh Nghệ lắc đầu: "Một kẻ nghĩ ra kế tự sát cao minh như vậy, sao không hiểu bọn chúng bỏ trốn, thân nhân hảo hữu sẽ bị nghiêm tra đầu tiên. Người đó giống như phụ nhân này, quan hệ mật thiết, nhưng ít người biết, hơn nữa lại không sống ở quê của tên thái giám mới được.”
Thành Lạc Tiệp cao hứng reo lên: "À, Nghệ ca ca, chàng nói đúng lắm, thiếp phải báo cho hoàng hậu, điều tra một người như thế, nếu căn cứ vào manh mối này tìm được Kha Cường thì chàng lập công lớn rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play