Về tới nha môn, Thành Lạc Tiệp thấy Lãnh Nghệ ngủ như chết thì đau lòng lắm, để y ngủ thêm một chút, trong lúc đó sai người đun nước nóng. Nước được rồi mới đánh thức y, vò khăn nóng đắp lên mặt, cách này hiệu quả hơn cả dùng nước lạnh kích thích.
Lãnh Nghệ vỗ vỗ mặt tỉnh táo, vào phòng xác lấy dao giải phẫu thi thể. Thi thể tên thái giám kia chưa chôn, vì nha môn bận rộn chẳng để ý, xác vứt trong phòng để xác, giờ đã bốc cái mũi kinh khủng không ai ngửi nổi, y hí hoáy một hồi cuối cùng moi ra một đống thứ từ dạ dày của thi thể đó.
Thành Lạc Tiệp bóp mũi nói: "Đây là bùn sao?”
“ Đúng rồi, chính là bùn.”Lãnh Nghệ rất hài lòng với kết quả này, vì nó xác nhận suy đoán của y: "Mọi người còn nhớ chứ, hắn ngã trên bãi cỏ, làm sao trong bụng lại có nhiều bùn như thế?”
Doãn Thứu trầm giọng nói: "Hẳn là sau khi trúng kiếm thì hắn rơi xuống nước, nước mang theo lượng lớn bùn chui qua vết thương vào bụng.”
“ Đúng.” Lãnh Nghệ gật đầu: "Nói chuẩn xác thì hắn bị trúng kiếm dưới bụng, mọi người còn nhớ vết thương của hắn rất kỳ quái, giống như có người đâm kiếm vào, sau đó rút ra một đoạn lại rạch ngang không ...? Khi đó chúng ta cứ suy đoán mãi mà không hiểu nguyên do, giờ ta hiểu rồi, hắn bị thanh kirrdm buộc vào khúc gỗ đâm trúng trôi theo dòng sông đâm trúng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT