“ Không bao giờ mở ạ.” Hách Vĩ trả lời chắc nịch: "Chỉ cần về nhà là tiểu nhân đóng ngay, đại lão gia không biết, trong thôn có vài đứa trẻ con chân tay không sạch sẽ, nhà tiểu nhân lại mới, khó tránh khỏi có người đồ kỵ. Hôm đó tiểu nhân đi thăm mẹ ốm, không yên tâm nương tử ở nhà một mình, đã dặn nàng nhiều lần, lúc nào cũng phải đóng cửa.”
Lãnh Nghệ lại hỏi: "Vậy trong nhà có mất gì không?”
“ Cái này thì không ạ, cả trang sức ngay trên bàn cũng không mất, lạ quá, nếu là trộm qua đường sao giết người mà không lấy đồ đi.” Hách Vĩ khẳng định.
Lãnh Nghệ trầm ngâm, theo quyển tông thì y phục nạn nhân vẫn chỉnh tế, không bị gian ô, vậy chỉ có một kết luận: "Các ngươi có thói quen về nhà là đóng cửa, ngươi lại không ở nhà, nương tử ngươi ở nhà một mình sẽ càng cẩn thận. Nhà không có dấu vết phá hoại hay đột nhập, vậy chỉ có thể là người quen mới có thể làm nương tử ngươi mở cửa.”
“ Đúng, bọn ta cũng nghĩ vậy, cho nên đặc biệt tra hỏi mấy người quen thuộc từng có va chạm với nhà hắn, nhưng không ai có thời gian gây án, bao gồm cả Thường lý trưởng khi đó ở nhà thân thích tại Ba Châu.” Lỗ thông phán tiết lộ.
“ Ồ!” Lãnh Nghệ hứng thù nhìn Thường lý trưởng: "Không biết Lý trưởng có khúc mắc gì với Hách Vĩ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT