Liêu tri phủ cùng mấy tá quan ngồi trong sân thong dong uống trà, đi tra án mà nhàn nhã như đi du sơn ngoạn thủy, phong khí quan trường nơi này như vậy mà, cũng nhờ quan phủ bớt hành dân mà Ba Châu nhìn chung giàu có sung túc. Thấy Lãnh Nghệ đi ra, Liêu tri phủ tràn trề hi vọng hỏi: "Thế nào rồi? Có manh mối không?”
Lãnh Nghệ lòng đã quyết, đối diện với một tên thiếu gia ỷ thế khinh người, cưỡng gian dân nữ, chiếm đoạt gia sản người khác, dù y có manh mối cũng không có hứng thú điều tra, bất kể hung thủ là ai, kẻ chết đáng chết trăm lần, y không thẳng thừng tuyên bố giết hay lắm là may rồi. Vì thế y đáp qua quít: "Ba người đó đúng là không có thời gian gây án, bọn họ đều có chứng cứ vắng mặt chính xác, không thể là tội phạm.”
“ Tô gia nói, chúng thuê sát thủ giết người.”
“ Đại nhân thấy đó, ba nhà đó đã nghèo tới gạo không đủ ăn rồi, tiền đâu ra đi thuê sát thủ.”
“ Vậy phải làm sao?” Liêu tri phủ thất vọng lắm, ông ta cứ nghĩ Lãnh Nghệ ra tay là sẽ thuận lợi giải quyết, ai ngờ vẫn không có bất kỳ tiến triển nào.
Lãnh Nghệ chắp tay: "Tất cả manh mối vụ án đã đứt, ti chức không có cách nào. Có điều ti chức tìm hiểu được, Tô gia luôn gây khó dễ cho cả ba nhà, khiến họ vợ con lý tán, nhà cửa lụi bại, Tô gia làm trái vương pháp, mong đại nhân ngăn cản.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT