Trải qua hơn hai tháng điều dưỡng, nha hoàn Thảo Tuệ đã rời giường được rồi, nhưng do bệnh lâu ngày, ít vận động nên sức khỏe vẫn yếu, Lãnh Nghệ cấm nó làm việc quá sức.
Hai người bọn họ về huyện thành Âm Lăng một thời gian rồi mà sóng yên biển lặng, không có thích khách tới giúp tăng thu nhập. Nhưng đề phòng vạn nhất, Lãnh Nghệ chuyến đi này lên Ba Châu trừ dẫn theo Đổng sư gia, Trác Xảo Nương, Thảo Tuệ, còn có Vũ bộ đầu và hai bộ khoái bảo vệ.
Hai ngày đi đường cẩn thận thong thả bình yên, giữa chừng nghỉ lại dịch trạm Âm Lăng, căn phòng sập đã xây dựng lại, mùa xuân khách khứa qua lại tấp nập. Lãnh Nghệ cả một đêm nấp trên mái nhà, không có thích khách tới, cũng chẳng có ai vì sự hiện diện của y mà lăn ra chết, xem ra tất cả chỉ là sự trùng hợp không may mắn nhất thời thôi. Vì thể nửa chặng đường còn lại bọn họ đi rất thoải mái, tới khách sạn Âm Lăng quen thuộc, Giả chưởng quầy từ tiếp đãi khách sáo, chuyển sang chiêu đãi như người thân rồi.
Bố trí xong nơi ăn ở, Lãnh Nghệ kiếm tửu lâu có tiếng ở Ba Châu, đặt một gian nhã phòng, dẫn Đổng sư gia mang theo đặc sản huyện Âm Lăng tới bái phỏng Liêu tri phủ. Lần này y tới là vì vấn đề cứu tế bách tính, đây là chuyện công, nhưng mà văn hóa Trung Quốc ở mặt này nghìn năm không đổi, chuyện công cũng phải dùng quan hệ tư để giải quyết. Đương nhiên không thiếu ăn uống.
Để cẩn thận Lãnh Nghệ hỏi Đổng sư gia rồi, ông già đó gật gù liên hồi, cỏ vẻ mừng rỡ vì rốt cuộc đông ông đã giác ngộ rồi, chú tâm vào quan lộ rồi.
Liêu tri phủ rất nể mặt, không chỉ đích thân tham gia, còn gọi theo mạc liêu của mình. Trên tiệc rượu, Lãnh Nghệ ra sức mời rượu, nói những lời vừa tai, lại có biểu diễn ca vũ, bầu không khi rất tốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT