Trác Xảo Nương nghe lời trượng phu liền đi ngay, Lãnh Nghệ lắng nghe động tĩnh bốn phía, không có gì khác thường, xé thư, rút bên trong ra một tờ giấy lụa trắng như tuyết, thầm chửi quả nhiên là tên cuồng màu trắng. Mở ra xem chỉ thấy vài chữ "một mạng ác bá, coi như hoan nghênh."
Vài chữ không đầu không cuối, Lãnh Nghệ hiểu ngay, Chu Bằng là do Bạch Hồng giết, hoan nghênh y ra nhập tổ chức. Đối với một thủ lĩnh sát thủ, muốn tạo ra sự cố lỡ chân quá dễ dàng.
Xem thật kỹ không thấy có gì khác nữa, Lãnh Nghệ đi xuống bếp, ném cả thư lẫn phong bì vào bếp thiêu cháy.
Vừa mới từ bếp đi ra liền thấy Trác Xảo Nương dẫn Đổng sư gia tới, liền mời ông vào phòng khách, ngồi xuống rồi nói:” Ta trước giờ chỉ biết một lòng đọc sách, mười năm dùi mài kinh sử, hai tai không nghe chuyện ngoài cửa sổ, khi đó nghe thì hay, giờ ra làm quan mới nhận ra mình chẳng hiểu nhân tình thế thái. Tết đến phải chúc Tết ra sao, thăm thân thích thế nào cũng không hiểu, cho nên mời sư gia tới chỉ điểm.”
Đổng sư gia kỳ thực nhận ra điều này từ lâu, cũng là điều khiến ông âu lo, đông ông là một vị quan tốt hiếm thấy, biết thương dân. Song khiếm khuyết cũng rất rõ ràng, đối nhân xử thế không được khéo léo cho lắm, bởi thế làm việc mới không thuận lợi.
Kỳ thực không phải chuyện lạ, đâu chỉ Lãnh Nghệ, đại đa số quan viên xuất thân khoa khảo đều thế cả, toàn bộ thời gian giành cho việc đèn sách rồi, đâu chú ý tới thứ gì khác, cho nên mới cần tới những sư gia bọn họ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT