Quái quỷ thật, báu vật hoàng gia gì mà quý trọng tới mức đó, có làm bằng vàng mười đi chăng nữa cũng không tới mức làm thế chứ, rồi tên tri huyện nhỏ xíu thì liên quan gì? Thông tin vừa khai thác được có vẻ rất lớn, nhưng cũng chẳng ích gì, Lãnh Nghệ méo mặt: “ Thế thì càng phiền rồi, ngay cả Khai Bảo hoàng hậu cũng nhúng tay vào việc này, chứng tỏ nó tuyệt đối không phải chuyện nhỏ. Nhưng ta rốt cuộc không biết là cái gì để dâng lên, không biết thứ gì gây ra phiền toái lớn như thế. Ta chỉ mong bọn nàng mau chóng tìm được thứ kia, ta yên tâm tiếp tục làm chức quan nhỏ xíu của mình, mưu lợi cho bách tính.”
Thành Lạc Tiệp nép sát vào lồng ngực Lãnh Nghệ thỏ thẻ nói ra điều nàng luôn nghĩ ngợi:” Nếu tìm được bảo bối kia, bọn thiếp sẽ phải đi, chàng có nhớ thiếp không?”
Lãnh Nghệ hơi cúi đầu, hôn nhẹ lên tóc nàng:” Đương nhiên rồi.”
“ Nói dối, vừa nghe là biết nói dối.”
“ Ta nói thật.”
“ Nói dối!” Thành Lạc Tiệp đột nhiên trở nên ương bướng, dứt khoát không tin y:” Nếu là thật, muội mấy lần đưa tới tận cửa rồi, huynh còn tìm lý do đùn đẩy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT