Doãn Thứu và Thành Lạc Tiệp thương lượng với nhau, quyết định giữ kín chuyện này, họ dọn dẹp hiện trường, tuyết dính máu xúc hết đổ xuống hố nhỏ lấp đi, còn lấy nước giếng rửa máu trong phòng. Xong xuôi Doãn Thứu và Ngụy Đô ra ngoài cảnh giới, trong tiểu viện chỉ còn Lãnh Nghệ và Thành Lạc Tiệp.
Thành Lạc Tiệp trúng hai chưởng mạnh của Hồng Bạch, chịu đựng tới khi đám Doãn Thứu đi rồi mới ọe một tiếng phun liền mấy ngụm máu tươi.
Lãnh Nghệ cuống lên đỡ nàng nằm xuống giường, định đi gọi Doán Thứu thì nàng ngăn lại nói:” Không cần, trong người thiếp có thuốc, uống vào là được.”
Nhận lấy bình thuốc nhỏ từ tay nàng, Lãnh Nghệ lấy ấm nước nóng ủ sắn trong phòng, cho nàng uống một viên rồi nằm xuống.
Nhìn Lãnh Nghệ vì mình mà chạy qua chạy lại, động tác vụng về nhưng khiến Thành Lạc Tiệp nhìn mà ấm lòng:” Đáng lẽ là thiếp phục vụ chàng, giờ lại khiến chàng phải phục vụ mình.”
Lãnh Nghệ hơi lo lắng, nhưng Thành Lạc Tiệp bảo không sao, chỉ cần uống thuốc thôi:” Xem nàng nói kìa, giữa chúng ta còn khách khí như vậy à? Không có nàng bảo vệ, sợ là ta bị thích khách giết từ bao giờ rồi ấy chứ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT