Chương 18
☆ Thế giới thứ hai: Phong lưu vs Băng sơn [Phần 6]
Phương pháp mà Nguỵ Minh suy nghĩ kỳ thật rất đơn giản, chính là hắn ta tự thú nhận ở trên mạng, nói tất cả mọi chuyện đều là do hắn ta làm.
Như vậy, mọi người sẽ cảm thấy nghi ngờ, không hoàn toàn tin tưởng.
Có chút thời điểm, chủ động thừa nhận và bị tóm ra hoàn toàn là hai vấn dề khác nhau. Cái thứ nhất có thể bị nói thành vì muốn nổi tiếng mà không tiếc lấy loại chiêu giá hoạ cho người khác, còn cái thứ hai sẽ bị mọi người đánh giá là loại người có tâm tư xấu xa gian ác.
Không thể không nói, một chiêu này của Ngụy Minh vẫn rất có hiệu quả, ít nhất rất nhiều dân mạng đều không tin tưởng Nguỵ Minh là chủ mưu phía sau, chỉ coi hắn ta là một đạo diễn trẻ vì muốn nổi tiếng mà không tiếc thủ đoạn.
Đương nhiên, cũng có người tin tưởng Nguỵ Minh chính là kẻ chủ mưu sắp đặt mọi chuyện, nhưng những người này đều bị lượng lớn những tin khác trên internet che khuất hết. Có chút bình luận ác ý cũng bị Cẩn Tu âm thầm xoá bỏ, chung quy nhân vật chính sau này vẫn phải nổi danh ở giới giải trí, làm sao có thể chết ngay từ trong trứng như vậy được.
Nhưng đồng dạng, Cẩn Tu cũng không có ý muốn giúp đỡ Ngụy Minh giải quyết nguy cơ lần này. Nếu tự mình gây hoạ, thì phải tự gánh lấy hậu quả.
Không để ý đến tình trạng sứt đầu mẻ trán của Ngụy Minh lúc này, Cẩn Tu lại đang vui vẻ hoà thuận ở cùng với Mạc Trừng.
Trải qua trận đại chiến của các fan, quan hệ của Cẩn Tu và Mạc Trừng dần dần tốt lên. Hai người từ ban đầu chỉ có xã giao đã tiến triển đến bước có thể hẹn nhau cùng ăn một bữa cơm. Không thể không nói, Cẩn Tu đã phải tốn rất nhiều tâm tư trong đó.
Nhiệm vụ phụ của Cẩn Tu là mang lại hạnh phúc cho Mạc Trừng, cho nên hắn cũng không chuẩn bị để cho y và Hạ Liên có quan hệ gì. Mạc Trừng là một thanh niên tốt, vừa đơn thuần vừa nghiêm túc. Còn Hạ Liên, tuy rằng cô ta vô cùng vĩ đại, nhưng cô ta không thích hợp ở bên Mạc Trừng. Cái Hạ Liên cần là một người phóng khoáng sinh động, chứ không phải im lặng trầm ổn.
Trải qua một khoảng thời gian làm quen, Cẩn Tu cuối cùng cũng hiểu được, vì cái gì Mạc Trừng lại nói y không thích Hạ Liên.
So với việc nói Mạc Trừng không thích Hạ Liên, còn không bằng nói, Mạc Trừng không biết thân phận của Hạ Liên.
Lần tiếp xúc đầu tiên của Mạc Trừng và Hạ Liên bắt nguòn từ hai năm trước, trong một lần hoạt động tình nguyện, cả hai người đều làm tình nguyện viên ở cùng một cô nhi viện. Bởi vì hoạt động lần này không yêu cầu dùng tên thật, cho nên Mạc Trừng và Hạ Liên đều chọn một biệt danh dễ nghe cho mình. Biệt danh của Mạc Trừng là “Thuỷ Thanh”, còn của Hạ Liên là “Bích Ba”.
Khi đó Mạc Trừng tuy rằng không nổi tiếng như hiện giờ, nhưng cũng đã có chút danh tiếng, bởi vậy mỗi lần ra ngoài đều cần phải hoá trang. Trong thời gian làm tình nguyện viên, Mạc Trừng và Hạ Liên cũng không tiếp xúc nhiều với nhau, cũng chỉ giới hạn trong nhận thức mà thôi. Sau này, khi sắp kết thúc tình nguyện, Mạc Trừng bắt đầu chú trọng hơn tới công tác. Nhưng ở rất nhiều buổi làm việc, Mạc Trừng đều trùng hợp gặp được Hạ Liên. Càng kỳ lạ hơn là, mỗi lần Hạ Liên đều có thể nhận ra y, còn dùng giọng nói ngọt ngào của cô ta gọi biệt hiệu “Thuỷ Thanh” của y.
Vì thế, Mạc Trừng rung động, với một cô gái mà đến giờ y còn chưa biết tên.
Có đôi khi duyên phận chính là kỳ diệu như vậy, không cần biết tên của đối phương, không cần biết gia thế của đối phương. Vỏn vẹn chỉ cần đối phương có thể tìm thấy mình giữa biển người mờ mịt ngoài kia, như vậy, bản thân mình tuyệt đối sẽ không thể quên đi đối phương nữa.
Đáng tiếc sau khi Cẩn Tu nghe Mạc Trừng kể xong, lại không cảm thấy duyên phận có cái gì kỳ diệu cả. Hắn chỉ có một cảm giác, đó chính là: Ngốc!
Đã từng hẹn Mạc Trừng ra ngoài nhiều lần như vậy, Cẩn Tu đương nhiên biết phong cách hoá trang của Mạc Trừng.
Phong cách hoá trang của Mạc Trừng rất đơn giản, đại khái chính là bất luận hoá trang như thế nào đều không thay đổi là bao. Hết cách rồi, khí chất của Mạc Trừng thật sự rất độc đáo, cho dù thay hình đổi dạng, nhưng khí chất lạnh lùng trên người y lại không cách nào giảm bớt.
Mà Hạ Liên, cô ta sở dĩ lần nào cũng có thể nhận ra Mạc Trừng, còn là vì tác giả thiết lập cho cô ta một căn bệnh nhỏ “đáng yêu”: Mù mặt.
Không sai, Hạ Liên cô gái này bị mù mặt, nhìn người trước giờ chưa bao giờ sẽ nhìn mặt. Phương pháp ghi nhớ của Hạ Liên đều là nhớ kỹ nét riêng biệt trên thân thể của người đối diện, sau đó dựa vào cảm giác để phán đoán xem người đối diện là ai.
Thế nên, Hạ Liên hoàn toàn không chú ý tới Mạc Trừng có thay đổi hoá trang hay không. Hạ Liên nhận ra thân phận người khác căn bản đều dựa vào khí chất của người kia. Chỉ cần khí chất toàn thân của Mạc Trừng không thay đổi, thì đối với Hạ Liên, y sẽ vĩnh viễn không có gì khác biệt.
Dù biết chân tướng, nhưng Cẩn Tu cũng không định nói cho Mạc Trừng biết.
Thứ nhất, đối với loại người cố chấp như Mạc Trừng, vẫn phải do y tự nhận ra mới có thể cắt đứt mọi mơ mộng của y.
Thứ hai, [Duy Ái] bởi vì trận tranh đấu của fan khi trước, bị rất nhiều người coi trọng. Thế nên đoàn làm phim quyết định tăng thêm một chút thông tin, khiến [Duy Ái] triệt để trở thành tiêu điểm, trở thành một thần thoại không thể phục chế của thời kỳ này.
Cẩn Tu hiện giờ đang cùng Sở Vân Hi dự họp báo khắp nơi, ngẫu nhiên cũng nói một vài đề tài khác nhau, ví dụ như nói đến Nguỵ Minh, hoặc ví dụ như nói tới mối tình đầu của Mạc Trừng.
Không quan tâm tới nhân vật nhỏ như Nguỵ Minh, Sở Vân Hi khi nghe thấy Mạc Trừng thế mà lại đang yêu thầm một cô gái, mới có chút kinh ngạc.
Mạc Trừng là loại người nào? Thiên vương ca nhạc đấy, thế nhưng còn yêu thầm, rất đáng ngạc nhiên!
Tuy rằng vẫn luôn coi Mạc Trừng là em trai mình, nhưng ngẫu nhiên nhìn thấy Mạc Trừng gặp khó khăn, Sở Vân Hi vẫn không khỏi cảm thấy sung sướng khi người gặp hoạ.
Sau lại nghe Cẩn Tu kể lại chi tiết về sự kiện Mạc Trừng yêu thầm, Sở Vân Hi cũng cảm thấy có chút đáng tiếc. Hiển nhiên, Sở Vân Hi cũng biết trình độ hoá trang của Mạc Trừng.
Hơn nữa, làm một người được rất nhiều người theo đuổi, Sở Vân Hi coi như cũng có khá nhiều kinh nghiệm tình trường. Con người thường đều hướng về mặt tình cảm nhiều hơn, Sở Vân Hi cũng là như vậy. Tuy rằng trước đó cô chỉ yêu qua một lần, không có mối quan hệ quá mức với bạn trai cũ, càng không có quan hệ tình-tiền gì, nhưng Sở Vân Hi vẫn rất hiểu chuyện tình cảm.
Cô hiểu được, có lẽ Mạc Trừng đối với Hạ Liên cũng không phải là “tình yêu” thật sự.
Nhưng dù có thế nào, cô cũng không có ý định nói cho Mạc Trừng hiểu. Cô cũng giống Cẩn Tu, không cho rằng chỉ đơn giản khuyên nhủ mà có thể thay đổi được ý nghĩ của Mạc Trừng. Có một vài người, có một vài việc, nhất định là phải đâm vào tường thì mới biết quay đầu lại.
Không để Mạc Trừng hiểu rõ được y và Hạ Liên không có khả năng ở bên nhau, thì y vĩnh viễn cũng không thể thu hồi tâm của mình.
Quay trở lại với nhân vật chính.
Ngụy Minh rất tin tưởng vào phim truyền hình [Vườn Sao Băng] mà hắn vừa quay xong. Nguỵ Minh tin rằng, ở giới giải trí lạc hậu này, hắn ta tuyệt đối có thể nổi tiếng.
Vì thế, Nguỵ Minh bắt đầu nghĩ mọi cách gửi các đoạn phim ngắn cho đài truyền hình. Đáng tiếc, những người ở đài truyền hình đều bị Bạch gia ám chỉ, không đồng ý phát sóng phim của Nguỵ Minh, lại nói phim này không phù hợp thị hiếu người xem, cho nên vài đài truyền hình kia không chút do dự đã từ chối Nguỵ Minh.
Nhưng Nguỵ Minh cũng không bỏ cuộc, hắn ta tìm người xử lý xong hậu kỳ, rồi phát sóng phim trực tiếp trên internet.
Bởi vì sự việc phía trước còn chưa xong, cho nên mọi người đều có chút ấn tượng đối với người đạo diễn vì nổi tiếng mà có thể làm mọi chuyện này.
Sau khi [Vườn Sao Băng] được đưa lên mạng, cũng có một ít dân mạng vì tò mò, nhấn vào xem [Vườn Sao Băng].
Ai biết vừa phát sóng, [Vườn Sao Băng] lại nổi tiếng.
Đáng tiếc, loại nổi tiếng này cũng không phải là nổi tiếng do mọi người yêu thích giống như Nguỵ Minh tưởng tượng, mà là nổi tiếng tệ hại.
Chung quy hướng đi của lịch sử không giống nhau, rất nhiều những thứ ở thế giới cũ của Nguỵ Minh không phù hợp với thế giới này. Bởi vậy, trong mắt người ở thế giới này, rất nhiều tác phẩm nổi tiếng ở thế giới kia đều không hợp với lẽ thường.
Thế giới này là thế giới giữ lại được rất nhiều truyền thống phía trước, lịch sử đều được bảo tồn vô cùng tốt.
Xem [Vườn Sao Băng] của Nguỵ Minh mà xem, F4 là cái gì? Trước đó không nói tới quý tộc có thể nuôi ra được mấy cậu ấm kiêu ngạo như vậy, chỉ nói tới những loại người này thế mà lại có thể trở thành người kế thừa gia tộc đã là không hợp với lẽ thường rồi. Có người thừa kế như vậy, sản nghiệp không bị đối thủ thôn tính mới là lạ.
Lại nói tới nhân vật Tsukushi. Ở trong thế giới này, lễ nghi bao gồm rất nhiều phương diện, không thể không chú ý tới thân phận của bản thân mà lại đi tranh cãi với người có thân phận cao quý hơn mình, chính là một trong số đó.
Hơn nữa, khán giả cũng không hiểu nổi, ngoại trừ việc suốt ngày đi gây hoạ, Tsukushi còn có ưu điểm nào có thể khiến cho nhiều người thích như vậy.
Mặt khác càng không cần phải nói, ở trong mắt người của thế giới này, phim của Nguỵ Minh thực sự vô cùng vớ vẩn.
Vì thế, chê bai [Vườn Sao Băng] đã trở thành một trào lưu.
Thay vì nói “Hôm nay ăn cơm chưa?” thì rất nhiều người đều nói “Hôm nay xem phim chưa?”
Không có cách nào, kinh thế của thế giới này thực sự quá phát triển, mọi người đa phần đều rất rảnh rỗi.
Rảnh quá không có việc gì làm, mọi người bắt đầu tìm việc vui chung quanh. Hiện tại thật vất vả mới có đối tượng để châm biếm, mọi người không kích động cũng khó. Nhất là [Vườn Sao Băng] tệ hại như vậy, hoàn toàn không phải người bình thường có thể viết ra.
Lần này, dưới sự chê bai của mọi người, Nguỵ Minh nổi tiếng giống như hắn ta mong muốn, nhưng lại là nổi tiếng vì được chê mà thôi.
Ngụy Minh được phong làm “Lôi thần” thế hệ mới, ngang đẳng cấp với “Thím Vu” nào đó ở thế giới của Nguỵ Minh.
Đáng tiếc, Ngụy Minh cũng không thích xưng hô này.
Nhân vật chính dù sao cũng là nhân vật chính, đại thần xuyên không đều sẽ ban cho bọn họ nghị lực phi thường, nghĩa đen là “Tinh thần đánh mãi không chết”.
Học tập kinh nghiệm từ lần này, Nguỵ Minh bình tĩnh nghiên cứu quy tắc của thế giới này. Có đọc sách có khác, Nguỵ Minh thực sự phát hiện ra rất nhiều vấn đề mà lúc trước hắn ta không chú ý tới, cũng biết nguyên nhân vì sao [Vườn Sao Băng] bị nhiều người chê bai như vậy.
Lúc trước đúng thực là hắn ta quá vội vàng, không làm quen hoàn cảnh đã tuỳ tiện quay phim, cho nên mới tạo thành cục diện như hiện giờ.
Nhưng cũng không sao, hiện tại cũng không muộn. Mặc kệ như thế nào, hiện giờ Nguỵ Minh cũng coi như nổi tiếng. Mặc dù loại thanh danh này cũng không tốt đẹp gì cho cam, nhưng chung quy cũng giúp cho quần chúng nhớ được Nguỵ Minh là ai. Chỉ cần tác phẩm tiếp theo của Nguỵ Minh có thể phù hợp với thị trường, thì tình hình sẽ nhanh chóng thay đổi mà thôi.
Mà tác phẩm tiếp theo của Nguỵ Minh, còn là loại hình giống với [Duy Ái] – [Năm Tháng Vội Vã].