Cẩn Tu lúc này dùng trạng thái linh hồn quan sát tình huống xảy ra sau khi hắn tự bạo.

Nhìn đến thủ hạ thành công hoàn thành nhiệm vụ mà hắn để lại, Cẩn Tu không có cảm giác gì. Nhìn Thẩm Gia Kỳ dùng một đời để thương nhớ mình, Cẩn Tu cũng không có cảm giác gì. Chỉ giống như đang xem một vở kịch có nội dung khá thích thú mà thôi.

Chỉ đến khi nhìn thấy Phong Vô đáng lý ra đã được chính mình đưa ra khỏi Ám giới lại quay trở về, rồi lại nhìn y tự sát chết đi ngay tại nơi mình tự bạo, Cẩn Tu mới có chút để ý.

Đứa ngốc này.

Đột nhiên, Cẩn Tu mất đi hứng thú tiếp tục quan sát thế giới này.

“Tiểu Cửu, chúng ta về không gian hệ thống thôi, thế cục nơi này đã định, không thay đổi được gì nữa rồi.”

[Đinh… Đáp lại yêu cầu của ký chủ, lập tức khởi động bước nhảy không gian, trở lại không gian hệ thống. Mời ký chủ tiến vào hình thức ngủ say.]

[Đinh… Khởi động hoàn thành, đang bắt đầu tiến hành bước nhảy không gian.]

[Bắt đầu đếm ngược, 10…9…8…7…6…5…4…3…2…1…]

[Đã quay trở lại không gian hệ thống, đang đánh thức ký chủ.]

Cảm nhận bản thân mình đã về tới không gian hệ thống, Cẩn Tu càng ngày càng cảm thấy hứng thú với loại kỹ thuật nhảy cách không gian này.

Xung quanh mình có những thứ không biết rõ, thực sự khiến cho người ta không nhịn nổi hưng phấn muốn đi tìm tòi nghiên cứu một phen.

Nhớ tới hoàn cảnh khi Tiểu Cửu vừa chấm dứt trạng thái ngủ đông, xuất hiện thông báo cho mình, bản thân mình khi đó lại tỏ ra giật mình sững sờ, Cẩn Tu cảm thấy có chút bất đắc dĩ.

Đó là vào sáng sớm ngày thứ hai sau khi Cẩn Tu vừa tha thứ cho Phong Vô, trong phòng còn tràn ngập dấu vết của trận chiến kịch liệt ngày hôm qua.

Cẩn Tu vừa tỉnh lại, nhìn Phong Vô ngủ say trong ngực mình, Cẩn Tu bỗng cảm thấy có chút thoả mãn. Lúc này, hệ thống vốn vẫn luôn yên tĩnh đột nhiên nhào ra.

[Đinh… Hệ thống khởi động thành công, ký chủ, ta về rồi đây.]

Thứ lỗi cho Cẩn Tu nhất thời quên mất sự tồn tại của hệ thống, khi nghe thấy giọng nói của nó, phản ứng đầu tiên của Cẩn Tu chính là đột nhiên bật thẳng dậy, đề phòng nhìn xung quanh.

Lúc này, Phong Vô cũng tỉnh “A Tu, anh sao vậy?”

Cẩn Tu đã nhớ tới hệ thống là cái gì, duy trì vẻ mặt bất động, tuỳ ý đổi đề tài “Không sao, chỉ là nhớ tới một việc, em ngủ tiếp đi, anh ra ngoài xử lý vài chuyện.”

Nói xong, Cẩn Tu lập tức đi ra khỏi phòng.

[009, hệ thống của ngươi sửa chữa xong rồi sao?] Trong lúc vô ý biết được có thể dùng ý niệm nói chuyện, Cẩn Tu cũng không ngốc ngốc nói ra thành lời nữa.

[Đinh… Đúng vậy, ký chủ. Bởi vì ký chủ dưới tình huống không có chỉ đạo lại hoàn thành nhiệm vụ một cách xuất sắc, cho nên hệ thống có được năng lượng bổ sung, có thể khởi động lại trước thời gian.]

[Nhiệm vụ hoàn thành rồi?] Cẩn Tu mau chóng bắt được mấy từ mấu chốt.

[Đinh… Đúng vậy, bởi vì ngoại trừ ký chủ ra, thế lực của nhân vật chính đã đạt tới đỉnh cao, cho nên hệ thống phán định nhiệm vụ đã hoàn thành bước đầu.]

[Như vậy, chỉ cần ta hoàn thành kết cục bị nhân vật chính đánh bại, nhiệm vụ sẽ hoàn thành?]

[Đinh… Đúng vậy.]

Chính vì thế, Cẩn Tu lập tức sắp xếp kế hoạch cho nghi thức từ biệt thế giới này một cách long trọng như vậy.

Không muốn nghĩ tới chuyện của thế giới kia nữa, sau khi điều chỉnh một chút, Cẩn Tu trực tiếp bắt đầu nhiệm vụ thứ hai.

[Đinh… Bắt đầu lựa chọn thế giới… Hoàn thành lựa chọn thế giới.]

[Đinh… Bởi vì biểu hiện của ký chủ ở thế giới trước vô cùng tốt, hoàn thành nhiệm vụ chính, hệ thống tặng 1000 điểm.]

[Đinh… Điểm của ký chủ đạt tới tiêu chuẩn thấp nhất, mở ra cửa hàng hệ thống, ký chủ có thể lựa chọn vật muốn mua.]

[Đinh… Khởi động bước nhảy không gian… Vị diện tiếp theo: Giới giải trí.]

[Đinh… Ký chủ đã tiến vào vị diện nhiệm vụ. Nhiệm vụ chính: Giúp Nguỵ Minh nổi danh ở giới giải trí. Nhiệm vụ phụ: Giúp Mạc Trừng có được hạnh phúc. Bên cạnh đó, nhiệm vụ lần này là nhiệm vụ cho người mới bắt đầu, hệ thống miễn phí tặng cho ký chủ kịch tình của thế giới này, mời ký chủ tiếp thu.]

[Hệ thống, vì sao lúc này vẫn là nhiệm vụ cho người mới bắt đầu? Với lại, chẳng lẽ sau này phải dùng điểm để đổi kịch tình hay sao?]

[Đinh… Đúng vậy, ký chủ thật thông minh. Sau khi kết thúc nhiệm vụ này, kịch tình đều phải dùng 500 điểm để đổi. Hơn nữa, bởi vì thế giới trước gặp phải bất ngờ, phải tiến vào vị diện khẩn cấp, hệ thống chưa kịp chỉ đạo, cho nên ký chủ có thể có thêm một lần đãi ngộ.]

[Đinh… Năm giây sau hệ thống sẽ truyền kịch tình cho ký chủ, xin ký chủ chú ý.]

Không đợi Cẩn Tu đặt câu hỏi, kịch tình đã ngay lập tức truyền vào trong đầu Cẩn Tu.

Cố nhịn đau đớn, Cẩn Tu bắt đầu xem xét kịch tình đột nhiên xuất hiện trong đầu:

Đây là thế giới do một ngựa đực nam trọng sinh giới giải trí làm chủ. Nhân vật chính Nguỵ Minh là một người vô cùng bình thường. Sau một lần tai nạn giao thông, Nguỵ Minh trọng sinh đến một thế giới song song. Thế giới này và thế giới nguyên bản của Nguỵ Minh có chút khác nhau. Sau khi xuyên qua, Nguỵ Minh phát hiện bàn tay vàng của bản thân: Tự điển bách khoa giới giải trí. Vì thế, giới giải trí bắt đầu một màn nam bình dân nghịch tập cưới nữ thần.

Đây là một thế giới ngựa đực văn vô cùng phổ thông, bàn tay vàng của nhân vật chính quá lớn, một đường bước thẳng tới đỉnh cao.

Mà thân phận hiện tại của Cẩn Tu còn là nhân vật phản diện lớn nhất trong nguyên văn – Phong lưu ảnh đế Sở Cẩn Tu.

Trong nguyên văn, Sở Cẩn Tu là một người dựa vào gia thế hiển hách, bộ dạng lại tuấn tú, cao thủ tình trường có được vô số thiếu nữ tâm, lại lăng nhăng bất kham, vô trách nhiệm tới mức tận cùng. Thậm chí, nữ chính thứ nhất – tiểu thư của Hạ gia vô cùng nổi tiếng Hạ Liên cũng từng thầm thích hắn. Một Sở Cẩn Tu hoàn hảo tới như vậy, vô cùng bất hạnh làm cho nam chủ nảy sinh lòng ghen tỵ. Sau khi Sở Cẩn Tu và Nguỵ Minh đấu tranh một thời gian dài, Sở Cẩn Tu bất hạnh thua cuộc, cuối cùng thân bại danh liệt chết thảm trong tù. Mà nam chủ Nguỵ Minh bởi vì đối phó với Cẩn Tu mà thể hiện thủ đoạn tranh đấu loá mắt, được rất nhiều đại nhân vật để ý, cuối cùng thành lập vương quốc giải trí thuộc về chính mình. Kết thúc.

Mặc dù có bối cảnh của thế giới trước làm tham khảo, nhưng Cẩn Tu vẫn cảm thấy kịch tình kiểu này khiến cho hắn câm nín không thể nói nổi thành lời.

Chẳng lẽ nên nói, không hổ là thế giới tạo nên từ tiểu thuyết hay sao? Nam chủ trước và sau khi xuyên qua khác nhau nhiều tới như vậy, không hề có một ai nhận ra. Nam chủ lại vĩ đại đến mức nào, mới khiến cho nhiều người phụ nữ vĩ đại nhường kia lại chết sống không ngừng theo đuổi hắn.

Còn có đối tượng của nhiệm vụ phụ lần này – nam phụ trong nguyên văn Mạc Trừng. Thiên vương ca nhạc cao cao tại thượng, sao có thể bởi vì nữ chủ một hai lần tuỳ tay giúp đỡ mà yêu phải nữ chủ, cũng yên lặng bảo hộ cho nữ chủ, đến cuối cùng còn vì bảo hộ nữ chủ mà chết đi.

Chuyện như vậy, Cẩn Tu hoàn toàn không thể hiểu nổi.

May mà hệ thống thực hiện lời hứa của nó, giúp cho Cẩn Tu trực tiếp tham gia khi kịch tình sắp bắt đầu, bằng không Cẩn Tu tuyệt đối sẽ ngoảnh mặt làm ngơ, mặc kệ cái thế giới này phát điên.

Ở một thế giới thần kinh không đầy đủ như thế này sống vài năm, có lẽ Cẩn Tu cũng ngốc mất thôi.

Điều duy nhất khiến Cẩn Tu cảm thấy vui mừng là, nhân vật chủ chốt của thế giới này tốt xấu vẫn có vài người bình thường.

Sở Vân Hi, nữ phụ quan trọng trong câu chuyện này. Sở Vân Hi là “ánh trăng sáng” trong lòng của nam chủ, cũng là ngôi sao nổi tiếng trong giới điện ảnh, dựa vào kỹ xảo diễn xuất vô cùng xuất sắc mà nổi danh khắp trong ngoài nước.

Trong nguyên văn, Sở Vân Hi là dựa vào thiên phú xuất sắc, liên tục phát triển ở trong giới giải trí. Hơn nữa, điều đáng quý nhất lại khó có thể tồn tại nhất là, cô gái này không vì những dụ hoặc trong giới giải trí mà bán đứng thân thể của chính mình.

Sở Vân Hi là nữ thần trong mộng của nam chủ Nguỵ Minh. Khi sự nghiệp của Nguỵ Minh mới thành lập, thành công tỏ tình với Sở Vân Hi, cũng liên tục nhiệt liệt theo đuổi.

Thế nhưng Sở Vân Hi vẫn không đồng ý lời tỏ tình của Nguỵ Minh, bởi vì cô biết, sự nghiệp của Nguỵ Minh sở dĩ có thể thành công như vậy, không thoát khỏi sự ủng hộ của vài người phụ nữ sau lưng hắn ta. Cho nên, chẳng sợ Nguỵ Minh tỏ vẻ có thể vì cô mà từ nay về sau chỉ yêu duy nhất một mình cô, Sở Vân Hi cũng không bị mê hoặc, trước sau như một kiên quyết từ chối hắn ta.

Chuyện của Sở Vân Hi sau này không được tác giả nhắc tới nhiều, chỉ có trong một chương phiên ngoại mới nhắc tới cô, còn mơ hồ nói tới thân thế của cô – Sở Vân Hi là chị ruột của Sở Cẩn Tu, trước đây bị kẻ thù của Sở gia bắt cóc, lưu lạc bên ngoài, Sở gia vẫn chưa từng tìm được.

Cẩn Tu lúc này cũng không muốn giống lần trước, nhẫn nhịn bản thân tới làm loại nhân vật tri kỷ gì gì đó. Trên thực tế, trong lòng hắn vẫn có nghi ngờ, vì cái gì ở thế giới trước, hắn sẽ có biểu hiện kỳ quái tới như vậy.

Khi Cẩn Tu vẫn còn ở thế giới trước, hắn không nhận ra bản thân mình có gì đó không ổn, hoặc là nói, có thứ đang che chắn cảm giác dị thường của bản thân hắn. Thế nhưng sau khi trở về không gian hệ thống, nghĩ lại những gì đã xảy ra, cảm giác không thích hợp lập tức xuất hiện.

Cẩn Tu không hỏi hệ thống. Lúc này vừa tới thế giới nhiệm vụ, hắn cẩn thận cảm nhận trạng thái bản thân, phát hiện quả thật có chút dị thường, thế nhưng nếu không cẩn thận kiểm tra, chắc chắn không thể phát hiện ra được.

[Hệ thống, mỗi lần ta tới thế giới nhiệm vụ đều là sử dụng thân thể của nhân vật phản diện đúng không? Vậy linh hồn của nguyên chủ ở đâu?]

[Đinh… Chúc mừng ký chủ phát hiện nhiệm vụ ẩn: Tìm kiếm linh hồn của nhân vật phản diện nguyên bản. Sau khi nhiệm vụ hoàn thành, thưởng cho 5000 điểm, nếu thất bại không có trừng phạt. Thời gian tiến hành nhiệm vụ: Không thời hạn.]

[Hoá ra còn có nhiệm vụ ẩn?]

[Đinh… Đúng vậy, ký chủ, hệ thống có rất nhiều loại nhiệm vụ. Nhiệm vụ cơ bản thì hệ thống sẽ trực tiếp đưa ra. Nhiệm vụ cơ bản cũng chia ra làm nhiệm vụ chính cần ký chủ nhất định phải hoàn thành, cũng có nhiệm vụ phụ do ký chủ lựa chọn có muốn hoàn thành hay không, ngẫu nhiên còn có nhiệm vụ hằng ngày. Nhưng có một ít nhiệm vụ hệ thống sẽ không nhắc nhở, những nhiệm vụ này phải do ký chủ tự mình phát hiện, là nhiệm vụ có thưởng, gọi chung là nhiệm vụ ẩn.]

Hiểu được nhiệm vụ của hệ thống, Cẩn Tu lập tức khôi phục thái độ làm ngơ đối với hệ thống. Thật không có cách khác, đối với một hệ thống thích nói nhảm, Cẩn Tu chỉ có thể lựa chọn xem đến những tin tức mình muốn nhìn mà thôi.

Kỳ thật, về nhiệm vụ ẩn, trong lòng Cẩn Tu vẫn có chút suy đoán, chỉ là những điều này đều cần thời gian để chứng minh.

[Đinh… Ký chủ, ngươi không thể không để ý tới ta, hệ thống cũng có lòng tự trọng.]

[Đinh… Bởi vì ký chủ bỏ mặc hệ thống, hệ thống nổi giận, hệ thống quyết định chiến tranh lạnh với ký chủ.]

[Đinh… Ký chủ, ngươi còn không đến đây an ủi bản hệ thống. Bản hệ thống đau lòng chết mất!!]

[Tiểu Cửu, không được làm loạn, ta phải bắt đầu công tác.]

Sau khi tiếp thu kịch tình và ký ức của nguyên chủ, Cẩn Tu đặc biệt chú ý tới thời gian hiện tại đã đến tiến độ nào.

Lúc này chính là thời gian đang tiến hành quay chụp [Duy Ái] – bộ điện ảnh phát trên tivi khi Nguỵ Minh xuyên qua.

Quả nhiên, sau khi Cẩn Tu kêu hệ thống không được làm loạn, người đại diện Vương Phương của Cẩn Tu đã xuất hiện.

“A Tu, chuẩn bị quay rồi, mau đi hoá trang.”

“Được, tới ngay."
 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play