Lữ Mộng dùng sức gật đầu: "Nếu gặp khó khăn, chúng tôi nhất định sẽ làm phiền."
Miêu Tuệ Tuệ lấy cớ đi vệ sinh rồi lặng lẽ để lại cho gia đình Lư Mộng một túi gạo.
Lư Mộng định đưa cô về nhưng Miêu Tuệ Tuệ từ chối, ba mẹ Lư Mộng nhìn thấy cơ thể nhỏ bé của cô vẫn có chút lo lắng nhưng Lư Mộng đã nhìn thấy thực lực của cô nên họ không ép buộc, lặng lẽ nhét một thứ gì đó vào dưới tay của cô.
"Thứ này do chúng tôi tự mình làm, tôi biết cô rất tốt nhưng là khó tránh khỏi gặp phải tình huống ngoài ý muốn, lúc đó cô cứ ném cái này ra ngoài.”
Miêu Tuệ Tuệ nhìn xuống thì thấy rằng đó là một quả bom tự chế tạo, có vẻ như uy lực không nhỏ.
Cô kinh ngạc ngẩng đầu nhìn Lữ Mộng, đối phương nở nụ cười đắc ý nhìn cô: “Chúng tôi chỉ là có thái độ tốt nhưng không phải quả hồng mềm. Không chủ động bắt nạt người khác, cũng không phải sợ bị người khác ức hiếp."
Sau khi đi một chặng đường dài, Miêu Tuệ Tuệ vẫn đang hồi tưởng về căn cứ xa lạ nhưng ấm áp này trong những ngày tận thế.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play