Thực sự là lần đầu tiên Miêu Tuệ Tuệ ăn nó, nó có mùi thơm như mùi thực vật, có vẻ như hương vị không tệ nhưng sau khi người dân trấn ăn đồ ăn trong trấn nhỏ miệng mọi người kén hơn rất nhiều. Mỗi khi nhắc đến lương khô rau dại, họ đều lộ ra vẻ thống khổ vô cùng.
Vì tò mò, Miêu Tuệ Tuệ cắn thử một miếng nhỏ.
Lương khô không chỉ làm bằng lá rau rừng, mà còn bỏ thêm rất nhiều cọng rau dại, ăn vào khiến cổ họng cô nghẹn lại, Miêu Tuệ Tuệ đấm ngực ép mình nuốt xuống miếng lương khô.
Cắn miếng này xong, cô không muốn ăn nữa.
Người phụ nữ thấy cô cứ chần chừ cầm lương khô trong tay, còn tưởng rằng cô đang cố gắng tiết kiệm một ít, cắn răng lấy từ trong túi ra một miếng khác:“ Cô ăn thì đừng có tiếc, tôi vẫn còn đây nè, tí nữa tôi với cô chia nửa.”
Miêu Tuệ Tuệ dừng động tác, suy nghĩ một chút, từ trong túi lấy ra một miếng bánh ngọt mềm, xé một nửa đưa cho người phụ nữ.
"Ăn này."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT